Hợp đồng hợp tác giữa tập đoàn Vy Nhan và tập đoàn y dược Lane vốn không có sai sót gì, nhưng đột nhiên công ty đầu tư lại muốn rút toàn bộ vốn đầu tư về.
Không kể đến gần hai mươi tỷ tệ tiền vốn bị rút về, thậm chí ngay cả năm tỷ mà trước kia Lý Quốc Hào đầu tư vào tập đoàn Vy Nhan cũng bị rút hết toàn bộ!
Mà sau khi tập đoàn Vy Nhan ký hợp đồng với tập đoàn y dược Lane đã liên hệ ngay với nguồn cung ứng, hàng ngàn tấn dược liệu đang trên đường vận chuyển đến.
Lúc này, ngoài mấy dược liệu này ra thì tập đoàn Vy Nhan không còn gì cả!
Phải đi đâu để gom góp hơn hai mươi tỷ tiền nợ đây?
Nhưng đối phương chẳng những không buông tha mà còn đưa ra thông báo cuối cùng với tập đoàn Vy Nhan!
Nếu trong vòng ba ngày không trả được số tiền đầu tư kia thì hai bên sẽ phải gặp nhau trước tòa!
Mà trong trang cuối của hợp đồng đầu tư còn một dòng chữ viết tay bé như hạt mè.
Lúc ấy Khương Vy Nhan vốn nóng lòng cần một khoản tiền đặt cọc nên cũng không đọc kỹ.
Trên đó viết rằng, đối tác có thể đơn phương rút vốn đầu tư bất cứ lúc nào.
Và tập đoàn Vy Nhan phải hoàn trả tất cả vốn đầu tư cho đối tác trong vòng bảy ngày!
Đến tận lúc này, Khương Vy Nhan mới hiểu ra, ngay từ lúc bắt đầu, Lý Quốc Hào và người tên La Hải Bằng kia đã lừa mình!
Nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn.
Chỉ có thể mau chóng xoay vòng vốn để trả lại cho bên kia!
Nhưng điều khiến Lãnh Kế Hồng và Khương Vy Nhan tuyệt vọng là không chỉ Giang Trung mà tất cả ngân hàng trong tỉnh đều cắt đứt hợp tác hoàn toàn với tập đoàn Vy Nhan.
Cho dù cầm cố công ty của tập đoàn Vy Nhan cũng không thể vay được bất kỳ khoản tiền nào!
Lãnh Kế Hồng đến bước đường cùng, mới gọi điện thoại cho Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn nghe Lãnh Kế Hồng nói xong, trong lòng lập tức nghĩ tới bốn gia tộc lớn!
Lúc trước anh dùng tám mươi tỷ khiến bốn gia tộc lớn chịu thiệt hại nặng nề, bây giờ bốn gia tộc lớn lại dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, trả lại cho tập đoàn Vy Nhan một đòn trí mạng!
Nghĩ đến đây, Tiêu Chính Văn cười khẩy, chỉ hai mươi tỷ thôi mà, vốn chẳng hề làm khó được anh.
“Được, trong vòng hai ngày tôi sẽ quay về Giang Trung, ông bảo Vy Nhan cứ yên tâm, tôi sẽ nghĩ cách để vay được khoản tiền này!”
Dứt lời, Tiêu Chính Văn cúp điện thoại.
“Chủ soái Tiêu, xảy ra chuyện gì vậy?”
Thiên Tử thấy vẻ mặt Tiêu Chính Văn sa sầm, bèn nghiêng đầu nhìn Tiêu Chính Văn và hỏi.