Nói xong, quanh người Mã Vương Gia tỏa ra sát khí mạnh mẽ, hai mắt trở nên sắc lạnh.
Nhìn thấy cảnh này, Sở Giang Vương và Tần Quảng Vương đều sợ hãi.
Nếu Mã Vương Gia và Tiêu Chính Văn đánh nhau thì đừng nói đại tướng Dạ Xoa không thể giúp được gì, mà ngay cả hai vị nắm giữ thế lực một phương như bọn họ cũng không phải là đối thủ của Mã Vương Gia.
“Nói hay lắm! Nếu ông không công nhận U Minh Đại Đế như tôi thì hôm nay tôi sẽ cho ông tâm phục khẩu phục!”
Tiêu Chính Văn mỉm cười, phất tay, Phù Kiên bước lên trước, lạnh lùng nhìn Mã Vương Gia: “Ngay cả tôi cũng phải cung kính gọi Đại Đế, lẽ nào ông muốn tạo phản sao?”
“Ông chỉ là một võ phu dẫn binh mà thôi, có tư cách gì để chọn Đại Đế? Đúng là nực cười!”
Mặc dù Mã Vương Gia trông rất bình tĩnh, nhưng Phù Kiên xuất hiện và giúp đỡ Tiêu Chính Văn cũng khiến ông ta kiêng sợ.
Dù sao phần lớn sức mạnh quân sự của âm phủ đều nằm trong tay Phù Kiên.
Có sự hỗ trợ của Phù Kiên, tương đương với việc có được sự công nhận của phần lớn âm phủ.
“Mặc dù tôi không có quyền quyết định lựa chọn Đại Đế, nhưng Đại Đế đã được thập điện Diêm Vương và ngũ bộ Tư Âm công nhận, nếu ông dám bất kính thì sẽ là tạo phản!” Phù Kiên lạnh lùng nói.
“Ha ha ha! Ta còn tưởng vị Đại Đế này là một vị anh hùng, bây giờ xem ra cũng chỉ tầm thường như vậy mà thôi!” Mã Vương Gia châm chọc cười nói.
Nghe thế Tiêu Chính Văn cũng ngẩng mặt lên bật cười.
“Ông không phục sao? Vậy được thôi, có thể ra tay mà, tôi muốn xem thử ba mắt của Mã Vương Gia rốt cuộc thế nào”.
Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, Phù Kiên và mấy người mặt xanh bước đến trước, mà phía sau họ cũng có mấy trăm âm binh đều cầm đao kiếm.
Nghe thế sắc mặt Mã Vương Gia cũng tối sầm lại, mặc dù hiện giờ cả âm phủ không ai là đối thủ của ông ta, ít nhất ngoài mặt ông ta vẫn là cao thủ hàng đầu ở âm phủ.
Nhưng có Phù Kiên ở đây, ông ta vẫn không dám làm quá mức.
“Người của ông vừa nói không công nhận Đại Đế là tôi, đúng không?”
Tiêu Chính Văn quay sang nhìn người mặc đồ đen cười mỉa nói.
“Hừ!”
Người mặc đồ đen tức giận hừ một tiếng với Tiêu Chính Văn, rồi quay đầu nhìn sang chỗ khác.
“Vậy được hôm nay tôi muốn anh công nhận Đại Đế là tôi trước mặt tất cả người ở âm phủ, đều quỳ xuống cho tôi”.
Tiêu Chính Văn nghiêm giọng nói, ngay cả người mặc đồ đen cũng giật mình nhưng sau đó tức giận liếc nhìn Tiêu Chính Văn.
“Chỉ dựa vào anh mà cũng muốn bảo tôi quỳ xuống ư?”, người áo đen khinh thường chế giễu.
Hắn là người thân cận của Mã Vương Gia, cả âm phủ ngoài Mã Vương Gia, ai dám nhận một cái bái chào của hắn? Càng đừng nói đến đến việc quỳ xuống.
“Không phải chỉ anh mà là tất cả mọi người”, Tiêu Chính Văn lướt nhìn từ Mã Vương Gia và các âm binh quỷ tướng đằng sau ông ta.
Mọi người đều hít khí lạnh sau khi nghe anh nói thế.
Tiêu Chính Văn đang nói Mã Vương Gia quỳ xuống trước mặt anh?