“Thuộc hạ hiểu, nhưng…”
Nói đến đây, Tần Vũ quay đầu lại nhìn Đại trưởng lão.
“Thiên Tử, chuyện này chỉ có thể tiến hành trong bí mật, nếu truyền ra ngoài e là sẽ khiến những người trong võ tông bất mãn, ngược lại làm hỏng chuyện”.
Đại trưởng lão do dự nói.
“Được, nhưng chuyện này không thể để cho bốn gia tộc lớn biết, càng không thể để Võ Thí Thiên biết”.
Thiên Tử trầm giọng dặn dò.
Đại trưởng lão và Tần Vũ đều cúi người chào Thiên Tử, sau đó đi ra khỏi đại điện.
Sáng hôm sau, mãi đến khi mấy người Tiêu Chính Văn thức dậy, Jason vẫn còn đang hôn mê.
Thương Nguyệt tạt cho Jason một thùng nước lạnh để hắn tỉnh lại, sau đó xách cổ áo lên kéo hắn về quán rượu.
“Anh… anh Tiêu, tôi… tôi đã nói những gì tôi…”
“Gọi cho gia tộc của anh, đầu tiên là báo bình an, sau đó nói rõ lại chuyện tối hôm qua, cứ nói là sau khi Emmanuel chạy trốn, đám người Santos ra tay đánh bọn tôi, tôi đã bị Nguyệt Anh và Thương Nguyệt kết hợp với nhau đánh chết”.
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa ném một chiếc điện thoại đến trước mặt Jason.
Nghe anh nói thế, Jason không khỏi nuốt nước bọt.
Trước đó hắn chỉ bán đứng gia tộc chứ không hề có ý phản bội.
Nếu bây giờ gọi cho gia tộc, sau này sự thật bị điều tra ra thì hắn chính là kẻ phản bội của gia tộc Asia Lanci.
“Anh… Anh Tiêu, tôi… tôi gọi cuộc điện thoại này e là không đáng tin lắm, một thằng vô dụng không biết làm gì như tôi lại có thể sống sót, chuyện… chuyện này không hợp lý”.
Jason run rẩy nói.
Tiêu Chính Văn cười nhạt, chỉ vào tấm kính sau lưng hắn nói: “Anh yên tâm, anh không phải không bị thương, soi gương thử đi rồi anh sẽ rõ”.
Nghe thế Jason hoảng sợ đến độ mặt mày trắng bệch vội xoay người lại.
Lúc nhìn thấy gương mặt đẹp trai của mình xuất hiện rất nhiều vết sẹo do dao, hắn phẫn nộ đến cực điểm.
Nhưng người ta là dao, còn hắn đang là cá nằm trên thớt.
Jason hít sâu một hơi kiềm chế cơn giận, sau đó xoay người lại cầm điện thoại ở trước mặt lên run rẩy ấn một dãy số.
Vết dao này đã nói lên tất cả.
Bây giờ giá trị duy nhất của hắn là xóa bỏ nghi ngờ của gia tộc Russell Rowland và gia tộc Asia Lanci.
Nếu dám nói nửa chữ không thì con dao đó sẽ không rạch xuống mặt hắn mà là kề lên cổ hắn.