“Tiêu Chính Văn?”
Lục Tiểu Thiến tuyệt đối không thể ngờ Tiêu Chính Văn lại xuất hiện ở Sơn Thành.
“Tôi khuyên cô nên quay đầu trở về đi, nếu không thì không một ai trong số mấy người có thể trở về được đâu!”
Tiêu Chính Văn nói bằng giọng điệu lạnh tanh.
“Chỉ dựa vào một mình anh mà cũng muốn ngăn cản tôi ư? Anh đừng quên trước đây đều là giới chính trị Hoa Quốc mấy người cầu hoà với chúng tôi, nếu như hôm nay anh dám ra tay thì coi như đơn phương huỷ bỏ hoà ước!”
“Vả lại, chỉ dựa vào anh mà cũng có tư cách nói ra mấy lời ban nãy sao? Thật ra anh hiểu rất rõ không có sự có mặt của Thiên Minh Tử thì mấy người chỉ như một bầy kiến ở trước mắt huyết tộc chúng tôi!”
Lục Tiểu Thiến vô cùng tự tin nói.
Khi cô ta vừa nói dứt lời, bá tước Huyết Sát bên cạnh liền vung tay, một tia sáng màu máu lao thẳng lên trời, nháy mắt đã xé toang trời cao!
Một luồng khí tức vô cùng khủng bố chèn ép trời đất, khí tức chết chóc khủng bố nhanh chóng lan tràn ra khắp cả Sơn Thành!
Mà người đàn ông mặc áo choàng đen khi trước vẫn luôn ngồi bên cạnh Lục Tiểu Thiến cũng đẩy cửa xe rồi chậm rãi bước xuống.
Thế nhưng điều khiến Độ Thiên Chân Nhân hết sức bất ngờ là người này thoạt nhìn có mấy điểm na ná như Tiêu Chính Văn, đặc biệt là cảm giác mà hắn đem lại cho người khác, cứ như dung hoà lại làm một với đất trời một phương, căn bản không nhìn ra được tu vi của hắn!
Nếu như không phải hắn đi bên cạnh Lục Tiểu Thiến thì có lẽ Độ Thiên Chân Nhân sẽ coi hắn như một người bình thường!
Lúc này, gần như tất cả người dân Hoa Quốc đều đổ dồn sự chú ý về phía Sơn Thành!
Không ai ngờ được rằng, vào đêm hôm trước có hai hầu tước của huyết tộc bị giết, nên Sơn Thành mới bùng phát trận đại chiến kinh thiên chỉ sau một ngày như vậy.
“Hai vị, mọi người đều hiểu rất rõ cục diện bây giờ, không cần phải đánh đập tàn nhẫn làm gì!”
Vừa nói dứt lời, cơ thể của Lý Chính Đạo cũng bay vút lên không trung!
Trong số những thế gia mà huyết tộc muốn tiêu diệt cũng có nhà họ Lý, Lý Chính Đạo đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Chỉ là thực lực của huyết tộc bây giờ vẫn chưa đủ để đối kháng với sự liên thủ của cụ ta với Tiêu Chính Văn, vậy nên Lý Chính Đạo vẫn vô cùng tự tin!
“Tiểu bối nhà họ Lý, không ngờ chớp mắt hai trăm năm trôi qua, ông đã trở thành thế tử nhà họ Lý rồi?”
Ông lão mặc áo choàng đen nói, chậm rãi cởi bỏ áo choàng, lộ ra gương mặt chi chít những vết sẹo.
Lý Chính Đạo đưa mắt nhìn ra, không khỏi kinh ngạc!
“Ông…ông là Huyết Ma Đồ? Không phải ông đã bỏ mạng trong trận chiến trên gò đất Côn Luân vào hai trăm năm trước rồi sao?”
Nếu như không tận mắt chứng kiến, Lý Chính Đạo thậm chí còn không dám tin Huyết Ma Đồ vẫn còn sống!
Huyết Ma Đồ năm đó là một trong số những đại sát thần của vùng ngoài lãnh thổ, lúc con đường dẫn tới vùng ngoài lãnh thổ được khai phá, mấy thế lực các phương như huyết tộc và Đế Vương Các, Thiên Đạo Minh Ước sẽ chiến đấu một trận ở Côn Luân!
Mà năm đó, Đế Vương Các và Thiên Đạo Minh Ước liên thủ dồn cho huyết tộc đại bại, nghe nói cả đám cao thủ mà huyết tộc cử đi đều không có một ai sống sót!
Thế nhưng không ngờ hôm nay lại gặp được sát thần trong truyền thuyết ở nơi này!
Nếu như thật sự so về thực lực, ngay cả xách dép cho Huyết Ma Đồ, Điền Thương Hải cũng không xứng!
Ngay cả Tiêu Chính Văn lúc này cũng không khỏi kinh ngạc, đừng thấy Huyết Ma Đồ cũng ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm mà lầm, người này tuyệt đối không phải là kẻ mà những Nhân Vương cấp năm mình gặp khi trước có thể so bì được!
Ông ta cũng lĩnh hội được cảnh giới của chân khí, vậy nên mới thoạt nhìn mới bình thường như vậy, gần như hoà vào làm một với tất cả mọi thứ xung quanh!