Đoạn chữ sau bức tường đá nhanh chóng chứng minh được suy đoán của Tiêu Chính Văn.
Sau hai trăm năm Hạo Vũ quay lại, người đàn ông đang ngồi kia mới ra đời.
Điều khiến Tiêu Chính Văn không dám tin là ông ta đã gặp Tổ Long!
Cái tên Tổ Long chính là biệt danh mà Hạo Vũ dành cho thủ lĩnh Long tộc.
Cũng có thể nói ông ta đã chứng kiến sự tồn tại của Long tộc, hơn nữa chuyện dung hợp tim rồng cũng được chứng thực!
"Hạo Vũ sống hai trăm tuổi sao?"
Con ngươi của Âm Dương Tôn bỗng co rút lại, đối với người bình thường mà nói, không thể nào sống được đến hai trăm tuổi.
Trong một cuốn sách cổ mà gã từng nghiên cứu cũng chỉ nói con người có thể sống được hai giáp, cũng tức là một trăm hai mươi tuổi.
Nhưng từ xưa tới nay, số người có thể sống được tới độ tuổi này vô cùng hiếm.
Đoạn văn tự phía cuối cùng bức tường đá hoàn toàn khiến Tiêu Chính Văn và Âm Dương Tôn chấn động.
Bên trên nói, cứ năm trăm năm Tổ Long lại giả chết một lần, mà sau khi giả chết thì trong vòng bảy ngày sẽ sống lại.
Sau khi Tổ Long sống lại sẽ vô cùng yếu ớt, cần bảy năm mới có thể khôi phục lại thời kỳ mạnh mẽ đỉnh cao.
Mà Hạo Vũ biết được những bí mật này bằng cách nào?
Hoặc là nói, người đàn ông đang ngồi kia làm sao biết được những chi tiết này?
Văn tự trên phiến đá cũng không thấy ghi chép, chỉ là sau khi Hạo Vũ chết, người trong tộc Thiếu Hạo đã lập tế đàn này ở đây.
Tám cây cột đá ở đây đều dùng máu của Kim Long đúc thành.
Hơn nữa, bên trên còn nói, nếu đời sau có người đánh phá tế đàn này, lấy ra máu rồng bên trong các cột đá thì sau khi lấy được máu rồng ắt sẽ biết được tung tích của tim rồng!
"Hạo Vũ chết như thế sao?"
Có vẻ như Dương Tôn hơi thất vọng.
Xem ra việc tập hợp đủ năm trái tim rồng nói dễ hơn làm, còn việc mở ra bí mật của di tích Long tộc càng khó như lên trời!
"Cái chết của Hạo Vũ không bình thường, ông ta bị thủ lĩnh của một bộ tộc khác nổi dậy giết chết, người này tên là Đế Tuấn! Nghe nói, ông ta có được một phần sức mạnh của Long tộc. Vậy nên so với tộc trưởng Hạo Thiên của tộc Thái Hạo thì thực lực hai người quả là không phân cao thấp!"
"Vì vậy, Hạo Vũ hoàn toàn không phải đối thủ của ông ta, nên đã bị người này giết chết! Nhưng cái chết của ông ta cũng kéo theo việc trái tim rồng Kim Long biến mất! Chỉ còn sót lại chút máu của rồng Kim Long trong tám cột đá này!"
Tiêu Chính Văn nửa thật nửa giả nói.
Máu rồng quả thật là ở trong cột.
Nhưng tim rồng không hề biến mất, ít nhất bây giờ Tiêu Chính Văn hoàn toàn có thể cảm nhận được sự tồn tại của trái tim ấy.
Nếu anh đoán không nhầm thì tim rồng Kim Long đang ở một góc nào đó trong tế đàn.
Máu của rồng Kim Long ư?
Ánh mắt Âm Dương Tôn chợt lóe lên chút ngờ vực.
Những lời Tiêu Chính Văn nói nhất định không phải là thật, dù sao những chữ này cũng chỉ có một mình Tiêu Chính Văn đọc được.
Cho dù Tiêu Chính Văn có giấu gã thông tin quan trọng gì thì gã cũng không thể biết được!
Nghĩ tới đây, Âm Dương Tôn lạnh lùng cười khẩy: "Anh Tiêu, quả thật trong lời anh nói có rất nhiều điểm không hợp lý! Máu rồng có thể được bảo vệ, vậy sao tim rồng lại bị mất chứ?"
Thứ quan trọng như vậy, cho dù thất bại thì khi đối mặt với tai ương ngập đầu, tộc Thiếu Hào cũng nhất định phải bảo vệ nó cẩn thận.
Vì thế, Tiêu Chính Văn nhất định biết được tung tích của trái tim rồng Kim Long.
Kim Long chủ yếu thiên về trận pháp, do đó vô cùng quan trọng với nhà họ Âm Dương!