“Vậy được, chúng ta thỏa thuận vậy đi, mong rằng lần này đừng xảy ra sai sót gì”.
Hachiki Orochi hừ một tiếng.
Trong mắt ông ta người như Tiêu Chính Văn chỉ nhỏ bé như một con kiến, chết thì chết thôi.
Mặc dù các thế lực đều không truy cứu nữa nhưng không có nghĩa là chuyện này sẽ nhanh chóng bình ổn.
Không chỉ là Tây Vực đang bàn tán sôi nổi mà ngay cả Đông Vực cũng đang bàn tán chuyện này.
Hầu như tất cả mọi người đều có thể chắc chắn người đồ đen bí ẩn đó chính là một trong hai anh em Điền Văn.
Nhưng không lâu sao có nhiều thế lực đứng ra làm chứng người đồ đen đó không liên quan gì với anh em Điền Văn, họ bị oan, hơn nữa trong ba ngày, nhà họ Khổng sẽ bắt tay với tất cả thế lực ngoài lãnh thổ để tìm ra hung thủ thật sự.
Nhà họ Khổng bắt tay với các thế lực điều tra hung thủ?
Tin tức này vừa truyền ra ngoài lập tức dấy lên những bàn luận của mọi người ở cả Đông Vực.
“Gì cơ? Nhà họ Khổng đi điều tra hung thủ? Chẳng phải quá rõ rồi sao, nhà họ Khổng vừa muốn làm trọng tài vừa muốn làm vận động viên sao?”
“Hơn nữa tin tức này hình như được truyền ra từ Tề Thiên Thư Viện, chứng tỏ họ chột dạ”.
“Haizz, xem ra lần này có thế nào Tiêu Chính Văn cũng không thoát được”.
Không ít người đều nghĩ đến một kết quả là nhà họ Khổng sẽ lấy Tiêu Chính Văn ra làm vật hy sinh, để các bên nguôi giận.
“Hừ! Mấy người họ Khổng đúng là không biết xấu hổ”.
“Nhà họ Khổng rõ ràng đang bắt nạt người khác. Tiêu Chính Văn vẫn luôn đóng cửa dưỡng thương, họ lại muốn để người ta chịu tội thay”.
Không ít người cũng lên tiếng nghi ngờ, dù sao người ta cũng không chỉ mặt điểm tên.
“Mọi người đừng nói bậy, người ta cũng không nói rõ hung thủ đó là Tiêu Chính Văn”.
“Đúng thế, chẳng phải giờ vẫn đang điều tra sao? Ba ngày sau mới có kết quả”.
“Huống gì mấy ngày trước Tiêu Chính Văn mới bị hòa thượng Tanaka đuổi ra khỏi thành Minh Nguyệt, bảo cậu ta làm người chịu tội thay, bên phía Thánh Giáo Đình cũng sẽ không đồng ý”.
Thoáng chốc dường như mọi người đều dời sự chú ý sang Tiêu Chính Văn, nếu có người có thể chịu tội thay thật thì ngoài Tiêu Chính Văn ra, họ không nghĩ ra được người thứ hai.
Tội này quá lớn và quá nặng không phải con chó con mèo hoang nào cũng có thể chịu tội thay được.
Người có thể đứng cùng một đẳng cấp với bốn cậu chủ Chiến Quốc hoặc là có tư cách đánh lén họ, hơn nữa còn có thể thắng cũng chỉ có một mình Tiêu Chính Văn.
Ngoài ra, không tìm được người thứ hai trong thế hệ trẻ ở ngoài lãnh thổ.
Nhưng không lâu sau lại có tin đồn mới truyền ra.