Từ lúc Hạo Thiên chết trận tới nay, Diệp Phàm vẫn luôn canh cánh trong lòng, cũng chính vì không muốn liên luỵ tới nhà họ Diệp nên anh ta mới một thân một mình chuyển ra khỏi nhà họ Diệp!
Thế nhưng khiến cho anh ta không thể ngờ tới được chính là nhà họ Tần phía sau lưng Tần Hạo Thiên sau khi thương lượng với Tả Bạch Đào lại chủ động buông bỏ suy nghĩ phục thù.
Vậy nên Diệp Thiên Thiên mới cảm thấy cực kỳ khó hiểu với mọi việc làm trong suốt những năm qua của Diệp Phàm!
“Hừ, Tả Phượng Kiều rất ghê gớm sao? Nếu như không có Hạo Thiên, cô ta có là cái thá gì? Không có Hạo Thiên giúp đỡ mọi thứ thì cô ta lại có được ngày hôm nay sao?”
“Mấy trăm năm trước, chị cũng từng quen biết với Hạo Thiên, thử hỏi Tả Phượng Kiều năm đó có là cái thá gì! Con trời? Cô ta có mà con trời cái rắm!”
Cảm xúc của Diệp Phàm đột nhiên trở nên kích động dị thường, hai mắt đỏ au nhìn Diệp Thiên Thiên, lớn tiếng gào lên!
Nhìn Diệp Phàm gần như đã rơi vào trạng thái điên cuồng, Diệp Thiên Thiên bất lực cười khổ.
Thật ra ban nãy cô ta nói ra những lời đó cũng là vì hy vọng Diệp Phàm có thể phấn chấn trở lại chứ không phải giống như bây giờ, cả ngày rượu chè be bét, không hề có chí tiến thủ!
“Được rồi, tất cả đều nghe theo cậu, chỉ là nhà họ Diệp sẽ không giúp cậu ra mặt đi trộm xác của Hạo Thiên đâu!”
Nói xong, Diệp Thiên Thiên định quay người rời đi.
Dẫu sao trong mắt cô ta thì Diệp Phàm đã hết thuốc chữa rồi.
“Nhớ kỹ, sau này tuyệt đối đừng nói cậu mời tới được cao thủ đỉnh cao gì, như vậy sẽ chỉ gây thêm rắc rối cho nhà họ Diệp chúng ta mà thôi!”, Diệp Thiên Thiên lạnh lùng nói.
“Chị! Khi trước không phải chị cũng mời được một cao nhân hay sao? Lẽ nào chị có thể mời được mà tôi thì không thể?”, Diệp Phàm siết chặt tay thành nắm đấm, nhìn theo bóng lưng của Diệp Thiên Thiên, hỏi.
“Tiểu Phàm, người mà tôi mời tới là thế tử của Tư Mã Thị, hơn nữa người ta cũng rất có uy danh ở vùng ngoài lãnh thổ, vả lại dưới sự giúp đỡ của anh ta, tôi đã đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng cấp bảy, cậu có thể mời được người như vậy sao?”
“Tiền bối mà cậu nhắc tới sao có thể so bì với Tư Mã Tư được?”
Những lời này của cô ta lập tức khiến cho Diệp Phàm cứng họng!
Không sai, gia tộc Tư Mã là hoàng tộc, ở vùng ngoài lãnh thổ cũng rất có tiếng tăm, Tư Mã Tư cũng là một bậc kỳ tài, vậy mà trong khoảng thời gian ngắn đã từ cảnh giới Nhân Hoàng đột phá lên cảnh giới Đại Đế!
Nhân vật như vậy, nhìn khắp lịch sử có được mấy người?
Chưa nói tới việc chiến lực thật sự của Tiêu Chính Văn ra sao, dù anh ta cũng là cao thủ Đế Cảnh thì sao có thể là đối thủ của Đại Đế đây?
Hơn nữa, Tư Mã Tư từ lúc tới nhà họ Diệp đã trở thành người mà nhà họ Diệp luôn cung phụng!
Điều này đủ để nói rõ cách biệt giữa Tư Mã Tư và Tiêu Chính Văn rồi!
Bây giờ, được Tư Mã Tư dạy bảo, Diệp Thiên Thiên còn đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng cấp bảy chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đây là sự khủng bố tới độ nào?
Nhân vật giống như vậy quả thực Diệp Phàm theo không kịp, thậm chí Tư Mã Tư giờ đã trở thành chỗ dựa thật sự của nhà họ Diệp!
Cả nhà họ Diệp đều phải nhìn vào sắc mặt hắn để hành sự!