Thật ra Tiêu Chính Văn đã đoán được Trần Ngạo sẽ truy sát tới từ lâu, vậy nên mới cố tình đi chậm lại!
Cảm nhận được binh lính truy đuổi sau lưng đang dần áp sát, Tiêu Chính Văn và mấy người Tần Lương Ngọc dừng bước, thậm chí Tiêu Chính Văn còn quay đầu nhìn về phía mấy người Trần Ngạo đang lao tới.
“Soạt!”
Đúng vào lúc này, đỉnh núi dưới chân Tiêu Chính Văn đột nhiên xuất hiện một lá cờ hình đầu lâu!
Tiếp theo đó, uy áp mạnh mẽ cứ thế đổ ập về phía mấy người Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc!
Khi một tia sáng màu tím loé lên, Trần Ngạo xuất hiện ngay trước mặt Tiêu Chính Văn!
Lúc này, trong tay Trần Ngạo cầm giáo Thích Thiên, trên người khoác giáp vàng, áo choàng màu đỏ máu sau lưng tung bay theo gió, uy phong lẫm liệt!
Đôi mắt đó của hắn thâm sâu như biển, sát khí giống như màn sương mù chậm rãi tản ra!
Lúc này, hắn rõ ràng giống như một thiên thần hạ phàm đứng chắn trên đường đi của Tiêu Chính Văn!
“Tiêu Chính Văn, lẽ nào anh vẫn ngây thơ cho rằng có thể bình an trở về sau khi đã ăn nói hỗn xược ở nhà họ Trần chúng tôi sao?”
Trần Ngạo giơ tay lên, giáo Thích Thiên cứ thế lao thẳng ra!
Giáo Thích Thiên sáng chói vô tận, ánh sáng sắc lạnh trên mũi giáo giống như vì sao trên bầu trời, vô cùng chói mắt!
“Soạt!”
Nơi nào mũi giáo đi qua, ngay cả hư không cũng bị xé toang ra, thậm chí một góc trời cũng bị mũi giáo này làm cho chấn động tới độ vụn vỡ!
So với những địch thủ mà Tiêu Chính Văn từng gặp khi trước mà nói, chiến lực của Trần Ngạo quả thực không có đối thủ!
“Trong tay hắn là?”, Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày, trong lòng nhủ thầm không ổn.
Rất rõ ràng, giáo Thích Thiên trong tay Trần Ngạo cũng có lai lịch không tầm thường, chỉ dựa vào khí tức viễn cổ đó đã có thể đoán ra được đây chắc chắn là thần binh!
“Có lẽ cũng là một món đồ cổ, có điều cũng chỉ có thể coi là cao cấp mà thôi! Căn bản chưa tới ngưỡng thần giới!”, Tiêu Chính Văn bình thản nói.
Dẫu sao tuyệt phẩm trong thế gian cũng chỉ có hạn, kiếm Tần Vương, cây giáo Bá Vương và thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đều thuộc vào hạng tuyệt phẩm, còn giáo Thích Thiên này rõ ràng vẫn còn thấp hơn một bậc!
Có điều, với cảnh giới Nguỵ Tiên đỉnh cao, cộng thêm giáo Thích Thiên thì quả thực không thể xem thường.
“Ầm!”