“Chỉ là, việc ở vùng ngoài lãnh thổ, chúng tôi cũng không thể hoàn toàn làm chủ, nhưng vẫn có một chút quyền lên tiếng!” Hắc Bá hít sâu một hơi, có vẻ lo lắng nói.
Ngoài lãnh thổ coi trọng thực lực, phía Thiên Đạo Minh Ước, tuyệt đối không thể nào giao quyền sinh sát cho nhà họ Doanh!
“Hơn nữa, bởi vì điện Thần Long quật khởi, rất nhiều thế lực lớn đều từ chối tham gia dạ tiệc, chẳng hạn như ba vị trưởng lão của Vạn Kiếm Cốc, cùng với một số thế lực có qua lại thân thiết với Vạn Kiếm Cốc, đều không bằng lòng ngồi chung cùng cậu Tiêu!”
“Còn người nhà họ Điền là Điền Kỵ lúc này đang ở bên ngoài chiến trường ngoài vũ trụ, vì vậy không thể tới kịp!”
Hắc Bá lại lần nữa mở lời giải thích
Dù sao Tiêu Chính Văn vừa mới giết trưởng lão Thanh Dương, người của Vạn Kiếm Cốc không thể đến gặp trực tiếp Tiêu Chính Văn, cũng là hợp tình hợp lý.
Điền Kỵ chính là thái thúc tổ của Điền Văn, vừa đại diện cho nước Tề, đồng thời cũng đại diện cho thế lực một phương!
Theo lý mà nói, Tiêu Chính Văn là một người mới, vừa mới tiến vào hàng ngũ lãnh đạo cấp cao của vùng ngoài lãnh thổ, bất luận ông ta có công việc bận rộn như thế nào, cũng nên gặp mặt Tiêu Chính Văn một lần.
Trước đó, Tiêu Chính Văn vài lần chèn ép Điền Văn, vì vậy nước Tề sớm đã căm thù Tiêu Chính Văn đến tận xương tủy, Điền Kỵ sao có thể gặp Tiêu Chính Văn chứ?
“Tôi xin nhận ý tốt của Hắc Bá”.
Tiêu Chính Văn đương nhiên hiểu rõ dụng ý trong lời nói của Hắc Bá, dù sao Tiêu Chính Văn đã giết Thanh Dương, mà trong tay anh đang nắm giữ bí thuật đã sớm thất truyền của các đại thế gia cùng với thế lực các phương.
Sau khi Thanh Dương chết, những bí thuật này ắt cũng rơi nào tay Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, lập tức ném bí thuật của các thế gia lên trên bàn. Tiêu Chính Văn thậm chí còn lười liếc nhìn những bí thuật này, nếu như thứ này có thể thu phục được lòng người thì hà cớ gì anh không làm.
Mọi người hoàn toàn ko ngờ được rằng, Tiêu Chính Văn lại rộng lượng như vậy.
Bọn họ rối rít cảm ơn Tiêu Chính Văn và lớn tiếng bảo đảm: “Cậu Tiêu rộng lượng như vậy, không so đo với hiềm nghi lúc trước, còn trả lại bí truyền tổ tiên cho chúng tôi, từ nay về sau chỉ cần cậu Tiêu có việc cần tới chúng tôi, dù nước sôi lửa bỏng, chúng tôi cũng không chối từ!”
Mãi tới khi buổi tiệc kết thúc, sau khi tiễn người của thế lực các phương ra về, Hắc Bá mới nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, ban nãy cậu thật sự không nên trả lại hết những bí thuật thượng cổ cho các thế gia lớn!”
“Mặc dù bọn họ sẽ hết sức đội ơn cậu, thế nhưng cậu có từng nghĩ tới những thế gia và tông môn vẫn chưa lấy lại lưu truyền của bản thân hay không? Một khi bọn họ gây bất lợi cho cậu thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi đâu!”
Tiêu Chính Văn nghe vậy thì không hề lo lắng, ngược lại còn bình tĩnh nói: “Những bí thuật này vốn dĩ có được từ chỗ Thanh Dương, tôi muốn cho ai thì cho người đấy, tôi không muốn cho thì ai cũng đừng mong lấy được!”
Hắc Bá quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, bất lực cười khổ, sau đó chuyển chủ đề: “Thật ra theo lý mà nói dù Vạn Kiếm Cốc đang có suy tính gì thì hôm nay cũng nên có mặt mới phải!”