Bên Vy Hào cùng cam chịu, tỏ ý qua mười ngàn năm nữa Vy Hào cũng sẽ không về thế tục.
Trong đám người chỉ có mấy gia tộc cổ đến từ Mỹ Lục tràn đầy nỗi căm hận nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Chính Văn, cậu bớt giở trò với bọn tôi đi”.
“Cậu có thể xóa sạch cứ điểm ở ngoài lãnh thổ của bọn tôi, tôi không tin cậu dám ra tay với thế tục”.
“Ồ? Ông không tin? Vậy được, dù sao thế tục đã quá đông đúc, tôi không ngại xóa sổ luôn cả đại lục Bắc Mỹ ra khỏi địa cầu”.
Vừa dứt lời, ánh mắt Tiêu Chính Văn toát ra sát khí ngút trời.
Chỉ thấy Tiêu Chính Văn giơ tay lên chỉ về hướng thế tục, trong thế tục vang lên âm thanh kinh thiên động địa.
Chỉ thấy vô số cơn mưa lửa rơi xuống, không thương tiếc rơi xuống Mỹ Lục.
“Cậu Tiêu, nơi đó dù sao cũng là Mỹ Lục, không cần thiết phải xóa sổ hàng trăm triệu người khỏi địa cầu”.
“Đúng thế, mặc dù Mỹ Lục trước giờ đều xâm lăng các nước trên thế giới bằng các thủ đoạn, nhưng…”
Thấy thiên hỏa rơi xuống Mỹ Lục thì vẫn có không ít người Hoa Quốc cảm thấy thương cảm.
“Hừ, chúng không đáng được thương cảm, các người vẫn nhớ Mỹ Lục năm lần bảy lượt có ý đồ phân chia Hoa Quốc, thậm chí còn khuyến khích các nước xung quanh xem Hoa Quốc là kẻ thù”.
“Đúng thế, chúng ta có biết bao anh em đồng bào đều chết trong biển lửa chiến tranh, mà kẻ đầu sỏ của mọi việc là Mỹ Lục”.
Bỗng chốc người dân khắp nơi của Hoa Quốc cũng lên tiếng.
Những khó khăn vất vả trước kia của Hoa Quốc đều có liên quan đến Mỹ Lục, bây giờ họ càng phải bán đứng thế tục, bán đứng Hoa Quốc.
Người xưa có câu rất hay, nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với mình.
Thấy Tiêu Chính Văn vẫn khí thế bá đạo, thậm chí giơ tay lên đã có thể quyết định sống chết của tất cả mọi người trên đại lục, Tử Hoàn tức đến mức run rẩy.
Không phải ông ta có tình cảm không thể nói với Mỹ Lục mà là trước kia mọi chuyện như vậy đều chỉ có nhà họ Khổng làm được.
Đó là một trong các đặc quyền ở ngoài lãnh thổ của nhà họ Khổng.
Mỗi một mảnh đại lục, sự hưng thịnh của một đất nước chỉ có nhà họ Khổng họ mới có quyền quyết định.
Còn Tiêu Chính Văn là cái thá gì? Dựa vào đâu mà thay thế địa vị của nhà họ Khổng?
Sở dĩ nhà họ Khổng để ông ta lại ở ngoài lãnh thổ là vì bảo vệ sự bình an của nhà họ Khổng.
Nhưng kết quả thì hay rồi, ông ta không những không thể bảo vệ nhà họ Khổng, bây giờ nhà của nhà họ Khổng cũng bị Tiêu Chính Văn lấy đi lấp vào khe hở.
Trận chiến hôm nay đã khiến con cháu nhà họ Khổng bị thương vong, gần như sắp mất hết truyền thừa.
“Tiêu Chính Văn, hôm nay tôi phải khiến cậu trả giá”.
Tử Hoàn giơ tay lên vứt cuộn trúc cổ vào không trung, lao thẳng đến chỗ Tiêu Chính Văn.
Nhưng cuộn trúc cổ đó còn chưa kịp rơi xuống, Mã Vương Gia đã nhân lúc này ra tay với Tử Hoàn.