Để bảo vệ thế tục chu toàn, chắc chắn phải tiêu diệt người này.
Hai người không nhiều lời, lập tức nổ ra một trận chiến kinh thiên động địa.
Lúc này không chỉ là âm phủ, trận chiến của Tiêu Chính Văn và Dương Giác Thoái nổ ra khiến cả Đế Khư ngoài lãnh thổ cũng mây đen đầy trời.
Tần Lương Ngọc kiêu ngạo đứng ngoài cửa núi Đế Khư, bên cạnh bà ta còn có Viên Thiên Canh, Từ Huy Tổ và mấy người Long Hình, Long Nguyệt.
Ngay cả Thanh Liên và Thiên Tinh Tử cũng đứng trong đám người, mọi người đều như gặp phải kẻ địch nhìn về phía khung trời đằng xa.
Đám mây đen ngày càng gần, từng vầng sáng bao vây chặt lấy mọi người.
Lúc này một cây tre cổ thụ lộ ra giữa trời và đất.
Vài học giả thân mặc đồ học giả, đầu đội mũ hình vuông đứng trên vầng sáng đi đến.
Tử Cống, Tử Dư, Tử Hằng gần như xuất hiện trên bầu trời Đế Khư cùng một lúc.
Khí thế đáng sợ này đủ để chấn động khắp phương trời.
Ngoại trừ người có thực lực mạnh nhất, những học giả ở lại trong thế tục đều đến hiện trường.
Ở phía Tây, lá cờ hai màu trắng đen tung bay, bóng người Hachiki Orochi cũng chậm rãi xuất hiện.
Thoáng chốc một trận chiến lập tức nổ ra.
Trận chiến này không chỉ quyết định kết cục của Đế Khư thuộc về ai mà cũng quyết định vận mệnh của thế tục và Hoa Quốc.
Có thể nói, cả nghìn năm trở lại đây, đây mới là lần đầu vùng ngoài lãnh thổ có thế trận lớn như vậy, hơn nữa còn chỉ là để đối phó với một thế lực mới sản sinh mà thôi!
Nhìn thấy cảnh tượng này, gần như người của cả Đông Vực đều bị chấn động.
“Các vị, việc gì cũng phải đề cao hoà hoãn, dẫu sao mọi người cũng đều là người Hoa Quốc cả!”
Hắc Bá tiến vào hư không trước tiên, mái tóc dài không có gió vẫn tự tung bay, chỉ là biểu cảm trên mặt hết sức nghiêm trọng.
Nếu như đối phương ra tay, ngay cả ông ta cũng chẳng thể ngăn cản!
Chỉ cần thiết quân Đại Tần dám có động tĩnh gì vào lúc này thì chẳng khác gì muốn khai chiến với cả Đông Vực, thậm chí là cả vùng ngoài lãnh thổ cả, dù là Tử Chi thì cũng phải suy xét cẩn trọng mới hành động!
Ngay cả Hắc Bá cũng phải ứng phó thận trọng chứ chưa nói tới những thế lực khác nữa.
Ai dám đối kháng với nhà họ Khổng và những thế lực lớn này của Đông Vực cơ chứ?
“Hắc Bá, chuyện ngày hôm nay không liên quan gì tới nhà họ Doanh của ông, tôi khuyên ông một câu, đừng dây dưa vào chuyện này, nếu không thì ngay cả ông cũng đừng mong có thể rời đi toàn thây!”
Vừa nói dứt lời, trên bầu trời chợt trở nên rúng động, lại có thêm hai bóng dáng cao lớn nữa xuất hiện!
Kiếm Thánh chắp hai tay sau lưng, sải bước tiến ra với vẻ mặt cao ngạo!