Không ít bậc lão làng bên phía Hoa Quốc đồng loạt cảm thán.
Lúc này, hình thái cực âm dương cực đại kia đang điên cuồng hấp thu tử khí và phun sức sống ra bên ngoài!
Nếu ở vùng ngoài lãnh thổ hay thế tục, Abe Seimei làm như vậy chính là đang tự tìm đường chết, thế nhưng nơi này là âm phủ, thứ duy trì tính mạng là tử khí chứ không phải sức sống!
Cũng có thể nói, nếu như xung quanh Tiêu Chính Văn không còn tử khí, vậy thì chắc chắn anh chỉ còn đường chết mà thôi!
Chỉ có điều, ông ta đâu hề biết đối thủ trước mắt ông ta chỉ có thân xác thuộc về âm phủ chứ thần hồn lại là người của thế tục!
Vậy nên dù hình thái cực âm dương kia có sản sinh sức mạnh thế nào thì căn bản cũng chẳng thể khiến cho Tiêu Chính Văn bị thương!
Ngược lại bởi vì sức sống vô hạn mà chiến lực của Tiêu Chính Văn sẽ chỉ càng mạnh hơn!
“Năm đó đại quân âm phủ Hoa Quốc giết tới, tôi đã dùng chính thuật này để ngăn chặn một trăm nghìn âm binh của Hoa Quốc! Chỉ trong nháy mắt đã dẹp lui được toàn bộ âm binh của Hoa Quốc!”
“Cậu có thể chết bên dưới thuật pháp vô thượng này của tôi chính là niềm tự hào của cậu rồi!”, Abe Seimei cao ngạo đứng đó, nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ hết sức đắc ý!
Ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không thể không thừa nhận thủ đoạn công kích này quả thực không gì địch được, hơn nữa bản thân anh khi trước cũng chỉ lấy hình thái cực âm dương làm phương thức phòng ngự mà thôi!
Rất ít khi dùng nó để tiến công, chính vì loại thủ đoạn này vừa tung ra, chưa nói bản thân đối phương sẽ chết vì sức sống cạn kiệt, ngay tới tất cả những kẻ ở trong cùng khu vực với người đó cũng đều sẽ bị liên luỵ!
Mà lúc này, bản thân Abe Seimei nhận được sự trợ giúp của tháp Bát Vũ Trấn Hồn, tốc độ hấp thu sức sống và tử khí của hình thái cực âm dương thậm chí còn nhanh hơn Tiêu Chính Văn gấp mấy lần!
Ngay cả khoảng không xung quanh cũng đang dao động!
Chỉ trong vài khoảnh khắc, ngay cả bầu trời cũng bị xé đi một góc!
Tiêu Chính Văn lúc này giống như đang ở trong trung tâm của gió bão, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị trận gió bão này xé toang ra vậy!
Dù là một trăm nghìn âm binh cũng có thể bị một chiêu này của ông ta đẩy lui thì huống hồ Tiêu Chính Văn chỉ có một thân một mình mà thôi?
“Âm dương đảo ngược?”
Trên mặt Tiêu Chính Văn thoáng qua vẻ nhạo báng.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, chỉ thấy Tiêu Chính Văn khẽ vung tay, giữa đất trời, một đỏ một đen, hai con Thương Long cao ngạo bay lượn giữa hư không!
Gần như cả âm phủ đều bị hình thái cực âm dương khổng lồ đó bao vây lấy!
“Đây là?”
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả đám người đứng xem xung quanh đều phát ra một tiếng kinh hô!
Abe Seimei cũng kinh hãi y như vậy!
“Chuyện này không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”, Abe Seimei hoàn toàn chẳng thể ngờ thủ đoạn tuyệt sát mà bản thân luôn lấy làm tự hào nhất không những chẳng thể làm gì được Tiêu Chính Văn mà ngược lại còn bị đối phương áp chế!
Dù thế nào ông ta cũng chẳng thể chịu đựng được cú đả kích tàn khốc tới mức này, mái tóc dài tung bay, hai mắt thất thần nhìn theo hình thái cực âm dương đủ để bao trùm cả đất trời phía sau lưng của Tiêu Chính Văn!
“Đạo của sinh tử vốn dĩ là luân hồi, người Vy Hào như ông sao có thể lĩnh hội được điều này? Hơn nữa, dù là sinh tử luân hồi thì cũng chẳng phải vô địch, chết thật ra là một dạng bắt đầu của sự sống, sống cũng là khởi nguồn của cái chết!”