Lý Chính Đạo nói.
“Xem ra trò chơi vừa bắt đầu, Thiên Đạo Minh Ước hay Đế Vương Các cũng được, Hoa Quốc đã không còn là Hoa Quốc trước kia nữa, không thể để chúng muốn làm gì cũng được”.
Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.
“Cậu Tiêu, cậu nghĩ chúng ta nên xử lý chuyện này thế nào?”
Tần Vũ quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn, dù sao cũng phải tỏ thái độ với huyết tộc.
Lý Chính Đạo cũng đang nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Cậu Tiêu, nếu có gì cần giúp, nhà họ Lý tôi sẵn sàng góp sức vì người dân Hoa Quốc”.
Không phải nhà họ Lý không có lập trường của mình, cũng không phải Lý Chính Đạo không có chủ kiến, mà là với tình hình chung của họ không thể nào so sánh với người có cấp bậc như Tiêu Chính Văn và Thiên Tử.
Dù sao Thiên Tử cũng nắm quyền ở cả một nước, còn Tiêu Chính Văn nắm quyền bên quân sự.
Không có có nhìn tổng thể về thế giới thì chỉ bị những chuyện nhỏ xảy ra hiện nay dắt mũi, dần dần sẽ rơi vào trong cạm bẫy của đối phương.
“Xem ra nước rất sâu, nhưng tình thế hiện nay không phức tạp, nếu chúng đã muốn mấy gia tộc lớn thì chúng ta cứ nghe ý kiến bên ngoài trước, phân biệt rõ địch và ta mới tiến hành bước tiếp theo”.
Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.
“Cái gì?”
Tần Vũ nhíu mày nói: “Cậu Tiêu, ý cậu nói là không đáp trả à? Hay là…”
Tiêu Chính Văn xua tay nói: “Tất nhiên là phải đáp trả, nhưng không phải bây giờ. Cho dù là nhà họ Lý, nhà họ Trương hay nhà họ Chu thì chúng ta cũng phải bảo vệ”.
“Nhưng bảo vệ thế nào, bảo vệ ra sao vẫn phải chờ đợi thời cơ”.
“Sở dĩ giao quyền lên tiếng ra là muốn xem thử năm đại danh sơn và quan chức trong giới chính trị nghĩ như thế nào. Chỉ có cách để họ nói ra những gì mình nghĩ thì chúng ta mới biết ai là địch, ai là bạn”.
“Lúc gặp khó khăn mới nhìn rõ chân tướng”.
Tiêu Chính Văn nói rất khéo léo, nhưng Tần Vũ cũng xuất thân từ quân đội lại nghe ra được chút sát khí trong đó.
Đây rõ ràng là kế dụ địch, Tiêu Chính Văn cũng đang thầm tính toán một bàn cờ.
“Cậu Tiêu, ý cậu là… thậm chí có thể khai chiến với hai thế lực lớn?”
Lúc nói như thế, trán Tần Vũ đã toát một lớp mồ hôi lạnh.
“Vậy thì thế nào? Hoa Quốc chính là nhà của chúng ta, thân là quân nhân chúng ta không có tư cách lùi bước. Phía sau chúng ta là hàng trăm triệu người dân Hoa Quốc, ai dám uy hiếp đến sự an toàn của Hoa Quốc, Tiêu Chính Văn tôi sẽ sống chết với người đó”.
Tiêu Chính Văn rất bình tĩnh nói, nhưng trong lời nói lại lộ ra sát khí nồng đậm.