Chương 403: Không phục à?
Sắc mặt Hàn Khắc Sảng vô cùng u ám, hai mắt toát ra sát khí lạnh lùng nói: “Tiêu Chính Văn! Tao cũng không ngại nói cho mày biết, hôm nay, tao chỉ đến đây vì Tô Mặc Như! Nếu mày thức thời thì mau chóng quỳ xuống dập đầu xin lỗi tao, sau đó cút khỏi chỗ này! Nếu không mày sẽ phải chịu đòn rất thê thảm!”
Hàn Khắc Sảng hắn không phải là người dễ bị bắt nạt, mặc kệ cho người muốn làm gì thì làm, nếu hắn nổi giận thì chuyện gì hắn cũng dám làm!
Hơn nữa, Hàn Khắc Sảng vốn dĩ là con nhà luyện võ, ngày thường tập luyện không ít, đồng thời cũng là một cao thủ Taekwondo đai đen!
Càng đáng sợ hơn là nhà họ Hàn còn mở võ đường ở tỉnh!
Trong võ đường có hơn ba trăm đệ tử!
Mỗi người đều đều có khả năng một đòn đánh chết tên vệ sĩ thối tha Tiêu Chính Văn!
Võ đường của nhà họ Hàn là võ đường hạng nhất hạng nhì ở tỉnh, còn có ba vị cao thủ cấp binh vương đã giải ngũ đang làm huấn luyện viên.
Ông chủ của võ đường là gia chủ nhà họ Hàn, bố của Hàn Khắc Sảng, một cao thủ quân vương chuẩn cấp một sao!
Có thể nói, ông ta là đại sư của giới võ thuật ở tỉnh!
Đắc tội với Hàn Khắc Sảng tương đương với việc đắc tội với nhà họ Hàn ở tỉnh, chết là cái chắc!
Lúc này, Hàn Khắc Sảng nổi giận, người cùng bàn đều tránh còn không kịp, cảm nhận rõ ràng nhiệt độ trong phòng bao hạ thấp xuống mười mấy độ!
Tiêu Chính Văn bình tĩnh liếc nhìn hắn, anh định đứng dậy, đột nhiên bị Tô Mặc Như giữ lại.
Tô Mặc Như cũng lo lắng Tiêu Chính Văn sẽ làm ra chuyện gì đó quá đáng, lần trước cô ta đã chứng kiến cảnh anh dạy dỗ đám người Lục Chi Hàng, tên này một khi mất kiểm soát thì sẽ bất chấp hậu quả!
Tiêu Chính Văn mỉm cười, vỗ vào vai của Tô Mặc Như, nhỏ giọng nói: “Đừng lo lắng, tôi biết chừng mực. Chỉ là đối phó với mấy cậu ấm con nhà giàu thôi mà, giống dọn rác thôi”.
Kiêu ngạo!
Cực kì kiêu ngạo!
Hàn Khắc Sảng điên tiết!
Hắn nhìn Tiêu Chính Văn bước về phía mình, nhướng mày, lạnh lùng cười nói: “Sao nào, xem bộ dạng này của mày, là không phục đúng không? Vẫn còn muốn đánh nhau với tao ư?”
Ngạo mạn thì nhất định phải trả giá đắt!
Hàn Khắc Sảng rất tự tin với thực lực của bản thân!
Trước đây, hắn dựa vào phong độ của bản thân khi so tài trên võ đài đã giành được không ít sự sùng bái của phụ nữ.
Ngày hôm nay lại vừa khéo!
Tên Tiêu Chính Văn này lại không tự lượng sức mình tự tìm đến cái chết, vậy thì Hàn Khắc Sảng cũng không ngại thể hiện sức mạnh của bản thân, cũng vừa hay để Tô Mặc Như nhìn cho rõ, thế nào mới gọi là đàn ông đích thực!
Hơn nữa, đối phó với tên vệ sĩ thối tha Tiêu Chính Văn có vẻ không chịu nổi một đòn này thì hắn hoàn toàn không cần dùng hết sức lực!
Lấy trứng chọi đá, không tự lượng sức mình!
Hàn Khắc Sảng không khỏi siết chặt nắm đấm, phát ra tiếng “rắc rắc”!
“Phù!”
Âm thanh xé trong không gian!
“Đi chết đi!”
Hàn Khắc Sảng giáng một cú đấm giận dữ lên mặt Tiêu Chính Văn, ánh mắt đằng đằng sát khí!
Trong mắt tất cả mọi người ở đây, rõ ràng cú đấm này hết sức mạnh mẽ!
Đây chính là thực lực của Hàn Khắc Sảng sao?
Không hổ là cao thủ Taekwondo đai đen!
Nhà họ Hàn ở tỉnh quả nhiên lợi hại!
Cú đấm này chắc là có thể đánh chết một con trâu?
Trong lúc mọi người kinh ngạc thán phục, Hàn Khắc Sảng cũng nhếch mép, vẻ mặt dữ tợn như thể hắn đã nhìn thấy cảnh cú đấm của mình đánh Tiêu Chính Văn chảy máu mũi, sau đó đối phương quỳ xuống đất xin tha thứ!
Tuy nhiên, nằm ngoài suy tính của mọi người!
Tiêu Chính Văn vẫn giữ tư thế bình tĩnh, hai tay đút túi quần!
Vãi!
Làm màu quá rồi đấy nhỉ?
Đây không phải là muốn chết sao?
Chẳng lẽ hắn muốn giữ hình tượng trước mặt Tô Mặc Như?
Ha ha!
Hắn cũng không nhìn xem đối phương là ai!
Hàn Khắc Sảng chính là quán quân vô địch ba năm liên tiếp giải đấu tay không!
Đám người Triệu Mộng Liên, Hồ Chí Bằng cũng đang nhếch mép cười chế nhạo, như thể đã đoán được cảnh tiếp theo…
Nhưng đúng lúc này, Tiêu Chính Văn ra tay!
Anh tung nắm đấm nghênh đón!
Thấy cảnh tượng này, ánh mắt Hàn Khắc Sảng dữ tợn, nhếch mép cười khinh bỉ!
Muốn chết à?
Còn dám đánh trả, đúng là tự chuốc lấy thất bại!
“Bịch!”
Ngay lúc đó, một tiếng động lớn vang vọng khắp phòng bao!
Hai nắm đấm va vào nhau giữa không trung!
“Răng rắc!”
Hình như còn có tiếng xương gãy!
Những người đứng sau Hàn Khắc Sảng đều nhếch mép cười khẩy, bọn họ biết, Tiêu Chính Văn chết chắc rồi!
Cánh tay của tên này chắc chắn đã gãy!
Con đàn bà đê tiện Triệu Mộng Liên còn tỏ vẻ đau lòng nói với Tô Mặc Như: “Cậu có nghe thấy gì không? Đó chẳng phải là tiếng xương gãy sao? Thật đáng thương…”
Nhưng.
Cảnh tượng tiếp theo lại khiến tất cả mọi người kinh ngạc không thốt nên lời!
Bởi vì, Hàn Khắc Sảng đột ngột lùi lại vài bước, hơn nữa, cánh tay hắn đã bị cong vẹo chín mươi độ!
Trên mặt có vô số sự tự tin của hắn lúc trước giờ đây chỉ còn lại sự kinh hoảng và run sợ, sắc mặt tái mét!
Dường như năm ngón tay của hắn bị gãy rồi!
Đau đớn thấu tim gan khiến Hàn Khắc Sảng không nhịn được kêu rên thảm thiết!
Còn Tiêu Chính Văn vẫn mảy may không làm sao đứng yên tại chỗ, vung vẩy nắm đấm, tỏ vẻ như đang gãi ngứa nói: “Chỉ có thế thôi à? Tôi thấy cũng bình thường thôi”.
Ầm!
Nửa câu còn lại của Triệu Mộng Liên bị nghẹn lại cổ họng, hai mắt chết lặng nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn, trong lòng cô ta đã sớm kinh ngạc không thôi!
“A! Tay của tao! Mày muốn chết à?”
Hàn Khắc Sảng tức giận, ôm lấy cánh tay mình, không còn khí thế của một thiếu gia lúc trước nữa!