Tiêu Chính Văn hiểu rất rõ ông cụ Quý đang khuyên mình, mục đích chính là để mình đích thân lên tiếng thừa nhận bản thân còn thua xa Tiểu Thái Tông, sau đó ông cụ Quý sẽ lấy danh nghĩa nhà họ Quý để từ chối khéo léo mấy danh sơn lớn!
Thế nhưng giống như những gì Tiêu Chính Văn đã nói, càng từ chối khéo léo thì ngược lại rắc rối càng nhiều!
Ông cụ Quý trầm ngâm hồi lâu, cũng không thể không thừa nhận Tiêu Chính Văn nói có lý.
Nếu như đã quyết định để Tiêu Chính Văn thay thế Tiểu Thái Tông thì con dâu xấu vẫn phải gặp bố mẹ chồng!
Nghĩ tới đây, ông cụ Quý cũng chỉ đành gật đầu đồng ý.
Quý Sương Nhi bên cạnh biết được kết quả này, trong đêm hôm đó đã tìm đến Sơn Thành!
Sáng ngày hôm sau, Quý Sương Nhi vừa dừng xe trước cửa tiệm ngọc đã không khỏi nhíu mày.
Nhìn những món đồ rẻ tiền bên trong, Quý Sương Nhi không khỏi lắc đầu.
Tiểu Thái Tông có thân phận gì, dù mai danh ẩn tích ở đây thì cũng không đến nỗi cả ngày chung sống với mấy thứ rẻ tiền này chứ!
Không kịp nghĩ gì nhiều, Quý Sương Nhi giơ tay mở cửa tiệm bước thẳng vào trong.
Suy cho cùng, cô ta là đệ tử của nhà họ Quý, trước giờ vênh mặt hất hàm thành quen, đi tới đâu cũng bừng bừng khí thế, thậm chí từ xa đã có thể cảm nhận được khí tức bức người!
Chu Lâm Lâm quan sát Quý Sương Nhi mấy lần, trong lòng khẽ trầm xuống, vội vàng tiến lên trước hỏi: “Chào cô, xin hỏi cô muốn lựa đồ ngọc như thế nào? Vòng ngọc hay là cúc ngọc?”
“Tôi tìm ông chủ của mấy người!”
Quý Sương Nhi nói với gương mặt u ám.
Chu Lâm Lâm hơi ngơ ngác, rồi vội vàng nói: “Anh Tiêu ở nhà sau, xin cô đợi một lát, giờ tôi sẽ đi thông báo một tiếng!”
“Không cần!”
Quý Sương Nhi nói xong thì sải bước về phía sân sau.
“Ơ? Cô đợi đã…”
Chu Lâm Lâm thấy đối phương chưa được phép đã xông thẳng vào thì vội vàng đuổi theo.
Vừa hay đụng phải Tiêu Chính Văn phía đối diện.
“Anh Tiêu, cô ta… cô ta nói muốn gặp anh, còn…”
Không đợi Chu Lâm Lâm nói xong, Tiêu Chính Văn đã xua tay cười nói: “Không sao, cô đi làm việc đi”.
Chu Lâm Lâm vẫn không yên tâm liếc nhìn Quý Sương Nhi, một lúc sau mới lui ra ngoài.
Quý Sương Nhi căn bản không coi Chu Lâm Lâm ra gì, dù là Tiêu Chính Văn thì trước nay cô ta cũng chưa từng bận tâm tới!
Cô ta bước thẳng tới trước sô pha trong sân sau, rồi ngồi xuống, thậm chí còn chẳng buồn chào hỏi Tiêu Chính Văn một tiếng.
Từ lúc cô ta ngồi xuống, đôi mắt xinh đẹp kia vẫn luôn quan sát Tiêu Chính Văn.
Thế nhưng dù có nhìn thế nào thì Tiêu Chính Văn trông cũng quá đỗi bình thường.
Dù Tiêu Chính Văn đã mang mặt nạ da người, từ ngũ quan cũng đã rất khó phân biệt thật giả, thế nhưng Quý Sương Nhi vẫn có thể nhận ra ngay người trước mắt này căn bản không phải chú năm của cô ta!