Ông ta là cao thủ Chuẩn Thánh cấp năm, còn Tiêu Chính Văn chỉ là chuẩn thánh cấp một.
Điều đó chỉ chứng tỏ rằng đạo cảnh của Tiêu Chính Văn cực cao, thậm chí đã vượt xa cao thủ Chuẩn Thánh cấp bảy, nếu không, với trạng thái bây giờ của Tiêu Chính Văn, chắc chắn không thể đỡ kiếm vừa rồi của ông ta.
Hơn nữa, sau khi Tiêu Chính Văn đỡ đòn của cụ tổ Diệm Thiên, rõ ràng là kiệt sức, ông ta cũng nghĩ Tiêu Chính Văn không còn lực đánh trả cho nên mới chém nhát này.
Nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn vẫn còn sức mạnh đáng sợ như vậy.
Hơn nữa thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ vô cùng mạnh mẽ, mũi giáo có thể phá hỏng mọi thứ, không thua kém gì Hạng Vũ năm xưa.
Điều này không thể tin được, không ai có thể tiếp được đòn vừa rồi khi đã kiệt sức, không chỉ vậy, Tiêu Chính Văn còn có sức mạnh đánh trả.
Nhưng Cổ Vạn Giới cũng là lão quái vật đã sống chục nghìn năm, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, thấy mũi giáo phóng tới, ông ta vội vàng giơ tay lên, vô số kiếm hoa nở rộ.
Vô số kiếm khí đã hòa vào một chỗ trong nháy mắt, sau đó đâm thẳng vào mũi giáo kia.
“Keng!”
Cùng với tiếng va chạm kim loại, vô số tia sáng trắng chói mắt tỏa ra ngàn dặm.
Lúc này, Tiêu Chính Văn lao đao, anh còn chưa kịp thu chiêu lại, Tử Hoàn đã đập mạnh vào giữa lưng anh.
Thấy đòn đánh lén của ông ta, mọi người đều há hốc mồm.
Bàn tay sắp chạm vào giữa lưng của Tiêu Chính Văn đã bị anh chặn một cách nhẹ nhàng.
“Bùm!”
Lại một tiếng vang lớn nổ ra, sức mạnh của hai bên vô cùng đáng sợ, một lần nữa va chạm kịch liệt khiến cả bầu trời rung chuyển.
Tiêu Chính Văn nhìn sát khí xung quanh, dùng lực hút mạnh, vô số sát khí lập tức biến thành sức mạnh vô biên, nâng sức mạnh của Tiêu Chính Văn lên một tầm cao mới.
Sức mạnh điên cuồng không ngừng tăng lên, ngay cả cơ thể của Hạo Thiên cũng không thể chịu đựng được nữa, làn da nứt toạc, máu không ngừng tuôn ra.
Mặc dù vậy, Tiêu Chính Văn vẫn bước trên hư không, lao về phía Tử Dư.
Phía sau lưng anh, một đạo huyền quang xuyên thấu trời bay lên, giống như vị thần giáng thế. Một đòn tấn công này đủ để cho Tử Dư tê dại da đầu.
Nhưng Tử Dư còn chưa kịp phản kích, bóng dáng của Tiêu Chính Văn đột nhiên biến mất, giây tiếp theo, anh đã xuất hiện sau lưng Tử Dư.
Tử Hoàn định đánh lén Tiêu Chính Văn từ phía sau, nhưng không ngờ một luồng khí tức chết chóc đột nhiên ập tới.
Tử Hoàn né sang một bên theo bản năng, nhưng bóng dáng của Tiêu Chính Văn lại biến mất, giây tiếp theo, một chưởng ấn đã xuất hiện sau lưng Tử Hoàn.
Tử Hoàn vội vàng né tránh, mặc dù tránh được đòn này, nhưng Tiêu Chính Văn lại đấm vào vai trái của ông ta.
“Phụt!”