Sau đó, sau khi tiến về phía trước phá vỡ liên tiếp hai tầng kết giới, nó dường như đã gặp phải một chướng ngại vật.
Thân rồng to lớn, bị kết giới chặn lại phía ngoài, dáng vẻ dường như đã kiệt sức.
Nhìn thấy cảnh này, Joseph không nhịn được cười, nói: "Tiểu bối, thế nào hả? Cậu thật sự cho rằng mình là mệnh trời đã được định sẵn, không gì không thể sao?”
"Chúng ta đứng ở đây chờ cậu tới giết, cậu đến đi chứ!"
Nói xong, Joseph và những người khác lại cười nghiêng ngả.
Dù vậy, những người xung quanh vẫn thốt ra những tiếng cảm thán.
Tiêu Chính Văn đã phá ngay ba mươi tầng kết giới bằng một đòn, điều này quả thực khiến người ta không thể tin được.
"Ba mươi tầng!"
Lúc này, Khổng Thiên Tường nắm chặt tay với vẻ mặt vô cùng u ám, trong mắt hiện lên ngọn lửa ghen tị!
Hắn đã cố gắng hết sức mới chỉ đạt được hai mươi mốt tầng kết giới mà thôi.
Thế mà Tiêu Chính Văn vừa giơ tay lên đã xuyên thủng ba mươi tầng kết giới rồi ư!
Điều này có nghĩa là gì, Tiêu Chính Văn không chỉ bóp nát hắn về thực lực, mà đến năng lực lĩnh ngộ cũng đè được đầu hắn!
Bên phía Âu Lục cũng có không ít người liếc nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ, cho dù Tiêu Chính Văn có dừng lại ở đây cũng đủ chấn động thiên hạ!
Đừng nói đến những người này, ngay cả những cường giả thời cổ đại, ở tuổi của Tiêu Chính Văn, cũng tuyệt đối không thể tạo ra thành tích kinh thiên động địa như Tiêu Chính Văn.
So với Tiêu Chính Văn, Bạch Khởi năm đó chẳng qua cũng chỉ như vậy, căn bản không phải là thiên tài gì!
Vào lúc này, ngay cả Hàn Hương Nhi, người luôn chế nhạo Tiêu Chính Văn, cũng bị hiện thực làm cho cứng họng.
Cô ta vẫn luôn cười nhạo người của thời đại này, luôn miệng nói người thời đại này yếu đuối như thế nào, kết quả là Tiêu Chính Văn chỉ vừa giơ tay đã đánh xuyên ba mươi kết giới.
Mà cô ta đã dùng hết toàn lực cũng chỉ đánh xuyên được mười mấy tầng mà thôi.
Một trời một vực!
Chuyện này thật là nực cười, giống như một kẻ ăn xin chỉ vào một tỷ phú giàu có rồi cười nhạo đối phương là một kẻ ăn mày!