Giờ phút này khí tức của Hứa Văn Long cũng theo đó nâng cao lên mấy tầng, giống như ngay cả đất trời này cũng thần phục dưới chân hắn!
"Cuối cùng cũng thành công rồi", Khổng Hựu Bang nhìn về phía Hứa Văn Long.
Mặc dù đến nay Hứa Văn Long đã nghiêng về phía nhà họ Tư Mã, nhưng Khổng Hựu Bang vẫn hy vọng Hứa Văn Long có thể nhanh chóng tiến vào cảnh giới Nhân Hoàng, dựa vào điều này để chứng minh mắt nhìn người của ông ta!
"Ngày mai, bắt buộc phải bắt Tiêu Chính Văn trả cái giá thật đắt!", giờ phút này, sau khi Hứa Văn Long rút chữ triện cổ về, trên mặt nở nụ cười tự tin!
Trên người hắn dường như có một luồng sức lực mạnh liên tục không ngừng khiến hắn có sự tự tin và kích động dám đọ sức với trời đất!
Dường như cả thế gian này đều phải nghe lệnh của hắn vậy!
Mà trong một quán trọ nhỏ dưới chân núi Huệ Mi, khí tức của Thành Hạo lại hết sức bất ổn!
Mặc dù cụ và Thành Vĩnh Chí đều thoát được một kiếp nạn, nhưng cơ thể cũng bị thương nặng.
Nhìn thấy khí tức của Thành Hạo bất ổn, rất có thể cảnh giới sẽ bị hạ thêm lần nữa, Thành Vĩnh Chí lại chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, không nói gì.
Ngay tại lúc này, một bóng dáng đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ.
"Quảng Lăng Tử?"
Thấy rõ dáng vẻ của người tới đây, Thành Vĩnh Chí lập tức đứng lên đầy cảnh giác, đồng thời, một tay cầm chuôi kiếm!
"Nếu như tôi muốn giết các ông, các ông đã trở thành ma lâu rồi! Nhanh tránh ra!"
Quảng Lăng Tử đẩy Thành Vĩnh Chí ra, đi tới gần Thành Hạo, cúi đầu đánh giá Thành Hạo.
Giờ phút này trông Thành Hạo khô cằn giống như già đi mấy chục tuổi, ngay cả hai bên tóc mai cũng hóa làm những sợi tóc bạc!
"Nghe nói các ông muốn tới nhờ cậy tôi?", Quảng Lăng Tử nhìn thẳng vào Thành Hạo, hỏi.
Thành Hạo cười khổ gật đầu, lại không đáp lời.
Trước mắt, đối với hai người họ, Quảng Lăng Tử có quyền quyết định sống chết!
Chỉ cần Quảng Lăng Tử ra tay, hai người họ không thể có đường sống!
"Được rồi, đã như vậy, nhiều bạn thì nhiều đường, đây cũng xem như sự bù đắp nho nhỏ của tôi với nhà họ Thành, có điều, hy vọng ông đừng khiến tôi thất vọng, nếu không, tôi có thể lấy lại thứ đã cho ông bất cứ lúc nào!"
Quảng Lăng Tử nói xong thì lấy ra một bình sứ màu trắng từ trong ngực áo.
Trên bình sứ còn cắm ba cành liễu.
Thấy bình sứ trắng này, không chỉ Thành Vĩnh Chí hoàn toàn ngây dại, kể cả Thành Hạo cũng hít một hơi khí lạnh.
Đó là Bảo Tịnh Bình trong truyền thuyết!
Tuy rằng món đồ này không giống như Dương Liễu Thanh Bình trên tay Quan Âm đại sĩ trong miếu, có thể làm cây khô sống lại, nhưng cũng là một thánh phẩm trị thương!
Chỉ thấy Quảng Lăng Tử rút ra một cành liễu từ trong bình, sau đó nhẹ nhàng chấm một giọt nước trong bình lên người Thành Hạo!
Trong một chớp mắt, sức sống vô tận giống như thủy triều tràn vào trong cơ thể Thành Hạo!