“Làm bậy?”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng lướt nhìn Triệu Thiên Hòa, một tay hơi dùng sức, chỉ nghe một tiếng rắc, Yamamoto Keiichi không dám tin trợn to mắt sửng sốt nhìn Tiêu Chính Văn.
Sau đó Tiêu Chính Văn buông tay ra, thi thể của Yamamoto Keiichi ngã xuống đất.
Thấy nhân vật đại diện của Vy Hào bị Tiêu Chính Văn giết chết, Triệu Thiên Hòa nổi trận lôi đình.
Nửa tiếng trước, ông ta đứng trước mặt bao nhiêu người đảm bảo an toàn cho đám người Yamamoto Keiichi.
Hơn nữa bây giờ Triệu Thiên Hòa không chỉ đại diện cho Hoa Sơn mà còn đại diện cho cả võ tông.
Phía sau ông ta là các cường giả ngoài lãnh thổ vừa quay về.
Mặc dù Tiểu Thái Tông mạnh nhưng cũng không thể so sánh được với các cường giả ngoài lãnh thổ vừa quay về.
“Cậu chủ năm, cậu đúng là to gan! Cậu có biết…”
Nhưng Triệu Thiên Hòa chưa dứt lời, chỉ thấy Tiêu Chính Văn giơ tay lên, một luồng sáng lạnh băng bắn ra, phụt!
Lại thêm một võ giả Vy Hào nữa chết ngay tại chỗ.
Máu bắn ra dính đầy mặt đám người bên cạnh.
Vẫn chưa hết, Tiêu Chính Văn gần như một chiêu giết một người, mười mấy võ giả Vy Hào lần lượt đều biến thành sương máu, chỉ trong thoáng chốc đã bị giết sạch.
Cả sảnh lớn đều tĩnh lặng đến mức có thể nghe tiếng kim rơi.
Không ai ngờ Tiêu Chính Văn lại ngang ngược như thế, nói giết là giết, không chừa lại một người sống.
“Cậu chủ năm! Cậu lại dám phá hoại kế hoạch chung sức đồng lòng, cậu có biết tội của cậu không?”
Triệu Thiên Hòa không kiềm chế được nữa, bầu không khí xung quanh bỗng dâng cao, uy lực của cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao chèn ép tới.
“Tôi chỉ biết đêm qua người Vy Hào giết chết mấy trăm tướng sĩ, hôm nay chúng còn dám bước chân lên lãnh thổ Hoa Quốc, tức là đang khiêu khích quốc uy của Hoa Quốc”.
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Triệu Thiên Hòa, đúng mực nói.
“Hừ! Cậu đúng là to gan, dù có là nhà họ Quý cũng không thể bảo vệ cậu khỏi chuyện hôm nay”.
Triệu Thiên Hòa lau vệt máu trên mặt đi, mặt mày dữ tợn nói.
Nghe ông ta nói thế Tiêu Chính Văn quay đầu lại lạnh lùng nhìn Triệu Thiên Hòa.
Lúc này quanh người Tiêu Chính Văn nổi lên sát khí ngùn ngụt như quỷ thần vừa trở về từ trong biển máu Tu La.
Soạt...
Triệu Thiên Hòa thấy trong mắt Tiêu Chính Văn tràn đầy sát khí cũng không khỏi lùi về sau nửa bước nói: “Cậu chủ năm, cậu… cậu muốn làm gì?”
“Làm gì à?”
Tiêu Chính Văn cười khẩy nói: “Mặc dù đám người này đáng chết nhưng so ra thì người ăn cây táo rào cây sung mới càng đáng chết hơn”.