Chỉ thấy võ sĩ trước điện đánh từng roi lên người Cố Đồng, một lúc sau đã bị đánh đến mức máu thịt lẫn lộn.
Nhưng Tiêu Chính Văn vẫn lạnh lùng nhìn cảnh tượng này, ánh mắt cực kỳ lạnh nhạt, người bên cạnh cũng sợ hãi không dám thở mạnh.
Dù sao Lý Thế Hải cũng là Thiên Tử Đại Đường, đừng nói là đánh một quan văn, dù có tịch thu gia sản diệt cả gia tộc cũng không có ai dám nói nữa chữ không.
“Phụ hoàng, đều là nhi thần không chịu cố gắng học hành, mong phụ hoàng rộng lòng tha cho thầy”.
“Phụ hoàng, sau này nhi thần sẽ cố gắng học hành, mong phụ hoàng độ lượng”.
“Mong phụ hoàng khai ân…”
Mấy Hoàng tử nào còn tâm trạng ăn cơm nữa?
Đều đứng lên cầu xin cho thầy của mình.
“Ngồi xuống ăn cơm các của con đi, chuyện này không liên quan đến các con”.
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn mấy Hoàng tử nhưng lại không có ý định kêu dừng.
“Bệ hạ, lẽ nào muốn đánh chết đại nhân Quách thật sao?”
Một thái giám tổng quản bên cạnh thấy Cố Đồng đã bị đánh đến mức máu thịt lẫn lộn, đến tiếng kêu cũng như chó kêu vậy nên bèn bước đến hỏi.
“Chuyện của trẫm cũng là chuyện mà ngươi có thể xen miệng vào được sao?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng trợn mắt nhìn tổng quản đó, khiến ông ta sợ hãi vội lùi sang một bên.
“Trẫm bảo các người đánh đến chết, các người đang gãi ngứa cho hắn sao?”
Nói rồi Tiêu Chính Văn bỗng đứng dậy, giành lấy cây roi từ trong tay võ sĩ rồi đánh lên người Cố Đồng.
“Vút!”
Dù sao Lý Thế Hải cũng là Thiên Tử, không thể xem thường thực lực của ông ta.
Chỉ đánh một roi thôi mà xương cốt của Cố Đồng đã như bị gãy vụn, cả gương mặt để hiện lên vết roi hằn sâu.
Bụp!
Cố Đồng chưa kịp hét ra tiếng thì Tiêu Chính Văn đã quất thêm một roi nữa khiến não Cố Đồng vỡ ra, lập tức không còn hơi thở.
Cũng đúng lúc này, trưởng lão Thanh Dương đang ngồi khoanh chân ở cửa núi lửa bỗng hoảng loạn.
Sau đó một thẻ ngọc đột nhiên vỡ ra.
“Đồng Nhi!”
Sắc mặt trưởng lão Thanh Dương thay đổi.
Sát khí cuộn trào, ông ta ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, ánh mắt phá vỡ bầu trời như một tia chớp.
Cố Đồng là con trai duy nhất của ông ta, lúc này thẻ ngọc trước mặt ông ta bị vỡ chứng tỏ Cố Đồng đã mất mạng.
Trong Thái Cực Cung, tất cả các phi tử đều ngạc nhiên nhìn Tiêu Chính Văn, không dám thở mạnh.
“Phụ hoàng, nhi thần no rồi, nhi thần tạm lui”.