Tiêu Chính Văn thản nhiên nói: “Lấy được tim rồng Kim Long rồi, nhưng còn phải đi xem thử rốt cuộc mấy người Vy Hào này còn phát hiện ra điều gì nữa hay không!”
Lần này Tiêu Chính Văn có thể thuận lợi lấy được tim rồng Kim Long cũng không phải do tim rồng Kim Long dễ lấy.
Mà đều nhờ Âm Dương Tôn nên Tiêu Chính Văn mới có thể tìm ra nơi cất giấu tim rồng Kim Long khi không cần tốn chút sức lực nào.
Nếu không có sự chỉ dẫn của Âm Dương Tôn và đám cấp dưới của gã thì bản thân anh cũng khó mà tìm được chỗ cất tim rồng Kim Long!
Hai người bước vào một trong những căn phòng gỗ bên cạnh, trong đó còn chất hàng đống tài liệu nghiên cứu.
Lục lọi gần cả buổi tối, Tiêu Chính Văn mới tìm ra một tấm bản đồ Hoa Quốc trong mớ tài liệu được chất thành đống.
Tổng cộng trên bản đồ đánh dấu ba chỗ, một chỗ ở Đại Tây Nam, chính là ngọn núi Dã Nhân khét tiếng, chỗ được đánh dấu khác là gò Côn Luân.
Chỗ thứ ba chính là Thương Lĩnh!
Nhìn phương hướng được đánh dấu trên bản đồ, Tiêu Chính Văn không khỏi cau mày, gò Côn Luân ư?
Tại Hoa Quốc chỉ có núi Côn Luân chứ chưa từng nghe nhắc tới gò Côn Luân!
Lẽ nào…
“Long Vương, hình như không hề có chỗ này!”
Long Ngao cũng để ý tới chỗ được đánh dấu trên đó, hơi nghi ngờ hỏi.
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, nhất định trong này có ẩn ý khác!
“Đi đến Côn Luân!”
Tiêu Chính Văn nói một cách dứt khoát.
Sau đó, anh lại bỏ tất cả tài liệu liên quan tới gò Côn Luân mà mấy người Vy Hào nắm giữ vào trong túi.
Bước tới cổng doanh trại Tiêu Chính Văn lấy ra một cây đuốc trên hàng rào cổng, thắp sáng nó rồi ném vào một căn phòng gỗ trong đó.
Lửa lớn cháy hừng hực đã biến doanh trại này thành tro bụi một cách nhanh chóng.
Hai người Tiêu Chính Văn và Long Ngao ngồi máy bay tới Côn Luân rồi vào thẳng thị trấn Côn Sơn dưới chân núi Côn Luân.
Vào lúc này, truyền thông trên mạng và truyền hình đã choáng ngợp với các cuộc bàn tán về chủ đề Viên Hỗn Thiên gửi lời khiêu chiến cho Tiêu Chính Văn.
Thậm chí một vài kênh truyền hình còn tổ chức một chương trình đặc biệt liên quan đến trận đấu lần này.
Người chủ trì trong chương trình đặt câu hỏi cho một đại sư võ tông, trong hai người Tiêu Chính Văn và Viên Hỗn Thiên, ai có khả năng dành phần thắng trong trận đấu lần này.
“Theo tôi được biết thì Tiêu Chính Văn từng là vua Bắc Lương nhưng chỉ mới đạt tới cảnh giới chủ soái, so với cụ tổ nhà họ Viên thì hoàn toàn không cùng một đẳng cấp!”