Người ở vùng ngoài lãnh thổ đứng xem đều tỏ vẻ sợ hãi.
Hơn nữa không chỉ có họ cảm thấy kinh sợ mà ngay cả các quản lý cấp cao của vùng ngoài lãnh thổ cũng thầm chậc lưỡi.
Người đó là đại tướng Dạ Xoa của âm phủ đấy, từng tung hoành ở ngoài lãnh thổ, ngay cả Điền Kỵ cũng phải kiêng dè nhưng lại chịu thiệt trong tay một người trẻ tuổi?
Phải biết rằng mặc dù Dạ Ma Thiên kiêu ngạo, điên cuồng nhưng gã kém hơn đại tướng Dạ Xoa một cảnh giới nhỏ, đối phương nghịch thiên nhưng lại có thể đánh cho đại tướng Dạ Xoa không có sức đánh trả.
“Người ngoài vũ trụ quả nhiên có sức chiến đấu hơn người”.
Không ít người đều thốt lên tiếng kinh ngạc.
Thực lực này quả thật là thứ mà họ luôn mong đợi.
Dạ Ma Thiên đánh trả, thanh kiếm lớn thoát ra khỏi tay, ngay cả hư không cũng bị chém ra một vết nứt.
Nhát kiếm này từ trên trời rơi xuống, trên chém chín tầng mây, dưới chém hoàng tuyền, uy lực cực lớn.
Xiên sắt lại chạm vào một chỗ với thanh kiếm, âm thanh chói tai vang lên khiến người đứng cách đó hàng ngàn cây số cũng phải liên tục lùi về sau.
Thậm chí có vài người cảnh giới kém một chút bị âm thanh này làm cho chấn động đến mức tai mũi họng chảy máu, chết thảm.
“Cậu Tiêu, người ngoài vũ trụ lại có thực lực này? Chúng ta không cần…”, nói đến đây, Tần Lương Ngọc cũng đổi sắc, không dám nói thêm nữa.
Trước đây bà ta cứ nghĩ thực lực của người ngoài vũ trụ chưa chắc mạnh như trong truyền thuyết, có khả năng được đám ăn cây táo rào cây sung kia khoác lác.
Nhưng sự thật bày ra trước mặt, Tần Lương Ngọc cũng phải tin phục.
So ra thì nếu đổi lại là bà ta, tuyệt đối không thể nhẹ nhàng ứng chiến, còn ép được đại tướng Dạ Xoa lùi bước như Dạ Ma Thiên.
Nhất là đòn tấn công vừa rồi, suýt nữa khiến đại tướng Dạ Xoa bị trúng đòn.
“Thuật pháp của họ không cần có thực lực của bản thân hỗ trợ, mà là nhờ sức mạnh hư vô trong vũ trụ nên thuật pháp của họ càng dễ phát huy uy lực cực lớn”.
“So ra thì thuật pháp của chúng ta lại dựa vào bản thân mình hơn, từ góc độ nào đó giữa chúng ta và họ không cùng một điểm khởi đầu”.
“Thế nên dù thực lực của đại tướng Dạ Xoa có cao hơn người này cũng chỉ có thể rơi vào thế yếu”.
Tiêu Chính Văn nói thế đã mở ra huyền cơ trong đó.
“Nói cách khác chúng ta không có cơ hội thắng cao thủ ngoài vũ trụ ư?”, Tần Lương Ngọc hơi tuyệt vọng hỏi.
“Chưa chắc, rèn sắt cần sắt phải cứng, mặc dù họ có thể mượn sức mạnh của hư vô trong vũ trụ nhưng họ không bao giờ lĩnh hội được Quy Chân”.
“Chỉ cần hiểu rõ cảnh giới Quy Chân, những bản lĩnh của họ đều không đáng nhắc đến”, Tiêu Chính Văn bình thản nói.
Cùng lúc đó Dạ Ma Thiên ra tay lần nữa, kiếm khí vô tận rơi xuống như bông tuyết, sát khí đáng sợ đó cũng khiến đại tướng Dạ Xoa cũng bị thương nặng.
Bỗng có máu văng ra từ cơ thể đen tuyền đó, trên người ông ta xuất hiện thêm mấy trăm vết thương sâu đến mức thấy cả xương.
Lúc này đại tướng Dạ Xoa đã nổi giận lắm rồi.
Rõ ràng đối phương có cảnh giới thấp hơn ông ta nhưng ông ta lại bị đối phương đánh tới tấp như thế.