Một câu nói đã thể hiện quá rõ thân phận của ông lão!
Đồng thời, trong đáy mắt của dược sư Hoàng cũng loé lên tia sáng!
Ông lão này vẫn còn sống khoẻ mạnh trên thế gian ư?
Trong lòng dược sư Hoàng vừa kinh ngạc vừa sợ hãi!
Kinh ngạc là bản thân chỉ mới nghe bố kể về kỳ nhân này.
Sợ hãi vì may là bản thân vẫn chưa lộ ra bất cứ sơ hở nào, từ trước tới nay vẫn luôn ẩn cư ở trong Dược Vương Cốc!
Nếu không thì hôm nay cũng khó mà tránh được kiếp nạn!
Nhạc Trung Kỳ rốt cuộc đang ở cảnh giới nào?
Dược sư Hoàng căn bản không dám suy đoán!
Thế nhưng, bố dược sư Hoàng từng nói, ông lão này đã ở cảnh giới Thiên Thần bốn sao.
Giờ lại trôi qua thêm mấy chục năm, chẳng ai dám đưa ra kết luận hiện nay ông lão có thực lực thế nào?
“Ông lão, may mắn lắm mới được gặp ông ngoài đời, quả thực rất vinh hạnh!”
Dược sư Hoàng khom lưng nói với ông lão, sau đó chào Thiên Tử rồi bước nhanh ra khỏi đại điện.
Sau khi ra khỏi đại điện, vạt áo của dược sư Hoàng đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt từ lâu!
Một trận phong ba cứ thế được dẹp yên.
Lúc này Tần Vương vẫn đang ngoan ngoãn đứng bên cạnh ông cụ Nhạc, thậm chí ngay cả thở mạnh cũng không dám!
Thiên Tử bảo các quan chức lui ra ngoài, chỉ còn Tiêu Chính Văn và ông cụ Nhạc ở lại.
“Ông lão, hôm nay may mà có ông tương trợ, tôi thấy cảm kích vô cùng!”
Thiên Tử chắp tay nói với ông lão.
Ông cụ Nhạc chắp hai tay sau lưng, thở dài nói: “Ai ai cũng muốn ngồi lên vị trí quân vương. Hơn trăm năm trước, nếu như không phải mọi người tranh giành ngôi vị này thì Hoa Quốc đâu đến nỗi trăm họ lầm than?”
“Thiên Tử ở đây chính là hạnh phúc của muôn dân, tôi chỉ không muốn máu chảy thành sông, dân đói khắp nơi. Còn về người này thì vẫn mong Thiên Tử tha cho ông ta một con đường sống. Tôi sẽ đích thân dẫn ông ta trở về Côn Luân, sau này ông ta sẽ không thể gây chuyện thêm nữa!”
Ông cụ Nhạc giơ tay chỉ vào Tần Vương, rồi nói với Thiên Tử.
Thiên Tử gật đầu nói: “Mặc dù Tần Vương quá đáng nhưng không giống như ông Lạc không từ mọi thủ đoạn, tâm địa độc ác. Nếu ông đã lên tiếng thì tôi sẽ chấp thuận”.
Đúng lúc này, điện thoại của Tiêu Chính Văn đột nhiên đổ chuông, thấy là số điện thoại của Lãnh Kế Hồng, anh lập tức bắt máy ngay.
“Cậu Tiêu… không hay rồi, tập đoàn Vy Nhan xảy ra chuyện lớn rồi! Cậu có đang ở Giang Trung không?”
Ngay cả giọng điệu nói chuyện của Lãnh Kế Hồng cũng thay đổi, sốt sắng nói với Tiêu Chính Văn.