Hạng Vũ hừ một tiếng, nói: “Người dân Tiên Tần, có ai không biết mấy người chỉ là đám mạt hạng không đáng để mắt tới! Những nhân vật lớn thực sự đã đi tới chiến trường vùng ngoài vũ trụ cả rồi!”
“Cũng chỉ có đám chuột cống như mấy người mới ẩn trốn ở vùng ngoài lãnh thổ, ức hiếp tiểu bối!”
Những lời này của Hạng Vũ chẳng khác gì đã gỡ bỏ đi tấm màn che cuối cùng của mấy người Tử Cống!
Không sai, bọn họ không tới chiến trường vùng ngoài vũ trụ chính là bởi vì thực lực của họ quá yếu, sợ sẽ chết ở vùng ngoài vũ trụ!
Đồng thời, những nhân vật cùng thời kỳ với bọn họ đều đã tới vùng ngoài vũ trụ, chỉ có bọn họ ở lại vùng ngoài lãnh thổ, như vậy không phải có thể hô mưa gọi gió hay sao?
Vả lại, ở trước mặt mấy người Bạch Khởi, Mông Điềm, bọn họ thậm chí còn chẳng có tư cách để đứng nói chuyện!
Đặc biệt là ở trước mặt Bạch Khởi, mấy người Tử Cống đều phải khom lưng uốn gối, rõ ràng giống như một con chó giữ nhà chứ đừng nói là có thể vênh váo tự đắc giống như ngày hôm nay!
“Ông dám ăn nói hỗn xược!”, mấy người Tử Cống tức tới độ mặt mày xanh mét cả ra.
“Ha ha!”
“Hôm nay Hắc Bá cũng có mặt, tôi phải hỏi ông Tử Cống, năm đó gót giày của Bạch Khởi có vị ngọt hay mặn? Ông Tử Dư, nước tiểu của tướng quân Mông Điềm năm đó chua hay là đắng?”
“Ông Tử Hằng, quỳ trước mặt tướng quân Vương Bí xin ông ta thu phục có kết quả không?”
“Cả đám người luồn cúi nhục nhã, hôm nay còn dám lớn giọng trước mặt bản soái? Thánh hiền? Mấy người cũng xứng ư?”
Những lời này của Hạng Vũ khiến cho mấy người Tử Cống gần như tức tới độ đầu óc choáng váng!
Bởi vì Hạng Vũ còn thêm cả giọng thật vào trong giọng nói, không chỉ có tất cả người ở vùng ngoài lãnh thổ đều nghe thấy rất rõ, ngay cả bên phía thế tục cũng nghe thấy những lời này!
“Ông muốn chết hả?”, trong mắt Tử Hằng loé lên tia sáng sắc lạnh, ông ta lao về phía Hạng Vũ chỉ trong nháy mắt.
Hạng Vũ chế nhạo, thân mặc áo giáp, tay cầm cây giáo Bá Vương, vô cùng khí thế.
Một luồng khí tức Vương Giả tỏa ra khắp nơi.
Lúc này, Hạng Vũ biết rất rõ trận chiến hôm nay sẽ là trận chiến cuối cùng trong đời mình!
Dù sao bây giờ ông ta cũng chỉ là một tàn niệm, sinh khí sắp cạn kiệt rồi.
Cho dù trận này thắng hay thua thì ông ta cũng sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi trời đất này.