Nhà họ Trương đã tồn tại cả nghìn năm nay, nền móng thâm sâu của họ đâu phải là thứ mà một mình Tiêu Chính Văn có thể đấu lại được?
“Thiên Tử, chuyện này anh định…”
Tần Vũ nhíu mày hỏi.
Hiện giờ không chỉ Thiên Tử bó tay hết cách, mà ngay cả Tần Vũ cũng chẳng có cách gì.
“Chúng ta không tiện can dự trực tiếp vào chuyện này, nhưng vẫn nên chuẩn bị một chút, đi thông báo cho Tiêu Chính Văn, bảo cậu ta phải hết sức cẩn thận, hơn nữa…”
Thiên Tử đi qua đi lại trong phòng, trầm giọng nói: “Nếu có khả năng thì cử người bảo vệ Tiêu Chính Văn!”
Tần Vũ cười gượng gạo, cử người bảo vệ ư?
Bất luận là Võ Thần Tông hay nhà họ Trương ở Thiên Sơn, nếu như cử người đi giết Tiêu Chính Văn thì sao có thể là mấy tên yếu kém chứ?
Hắc Băng Đài căn bản không có cao thủ nào có thể ngăn chặn được loại người này!
“Rõ! Tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức!”
Thế nhưng bất luận thế nào, Tần Vũ cũng chỉ có thể thực thi mệnh lệnh của Thiên Tử một cách vô điều kiện.
Mà lúc này, Tiêu Chính Văn cũng đã trở về Giang Trung.
Bên trong biệt thự nhà họ Tiêu, một mình Tiêu Chính Văn ngồi trong phòng sách, cẩn thận viết lại một bản về Tam Tuyệt Trận mà anh có được trên người Trương Nguyệt Đông khi trước.
Vừa xem, Tiêu Chính Văn vừa lặng lẽ cau mày.
Trận pháp của Tam Tuyệt Trận vô cùng phức tạp, hơn nữa, bên trong Tam Tuyệt Trận lại rất hay nhắc đến hai chữ: từ trường!
Nhìn thấy hai chữ này, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng kinh ngạc, người của cả nghìn năm trước mà cũng biết tới từ trường ư?
Quả thực, dựa theo khoa học kỹ thuật hiện đại mà nói, trong cơ thể con người vốn dĩ đã có từ trường, loại từ trường này không giống với từ trường của thế giới bên ngoài!
Trương Nguyệt Đông rõ ràng đã sử dụng từ trường mà giới tự nhiên có sẵn, vậy nên mới có thể tạo ra sấm sét.
Thế nhưng, lại nhìn những miêu tả về Địa Tuyệt Trận và Nhân Tuyệt Trận, rõ ràng kiểu lí giải này của Trương Nguyệt Đông là sai lầm!
Bởi vì bất luận là Địa Tuyệt Trận hay Nhân Tuyệt Trận thì cũng chưa từng vượt qua được tự nhiên!
Cũng có thể nói là từ trường tách rời khỏi thế giới tự nhiên!
Vậy cũng là nói, trong cơ thể con người vốn dĩ đã có từ trường!
“Hừ”.
Tiêu Chính Văn càng nhìn lại càng cảm thấy rất huyền diệu!
Lại liên tưởng tới Kim Long Vương mà anh gặp được khi trước, trận pháp mà ông cụ thể hiện ra là một điều kỳ diệu áp đảo cả trời đất!
Sao mặt trăng, mặt trời và các ngôi lại có thể bị con người kiểm soát?
Nếu như từ trường khống chế thế giới bên ngoài thì con người căn bản không có năng lực lớn tới thế!
“Quả nhiên…”
Tiêu Chính Văn thầm nghĩ tới một câu trong Thiên Sơn Thư Lục: Con người quyết định tự nhiên.