“Anh đang làm việc bên ngoài, có chuyện gì vậy?”
Tiêu Chính Văn vừa nghe điện thoại, đã nhíu mày hỏi.
Không cần nói cũng biết trong nhà nhất định đã xảy ra chuyện lớn.
Nếu không, có Độ Thiên Chân Nhân và Lãnh Kế Hồng trợ giúp đỡ thì Khương Vy Nhan sẽ không thể gọi điện cho anh!
“Trong nhà xảy ra chút chuyện, em rất lo cho sự an toàn của Độ Thiên Chân Nhân, sáng hôm nay...”
Khương Vy Nhan kể lại toàn bộ mọi việc cho Tiêu Chính Văn.
Nghe Khương Vy Nhan nói xong, Tiêu Chính Văn siết chặt nắm đấm.
“Chồng à, ý của ông ấy là chuyện này chỉ có thể giải quyết bằng vũ lực, nhưng ông ấy đang bị thương, chuyện này... phải làm sao bây giờ? Hay là chuyện nhà họ Trần, chúng ta nhượng bộ một bước?”
Khương Vy Nhan như đang thương lượng với Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Chuyện đến nước này đã không còn đường lui nữa rồi! Bốn tông môn lớn đã nhúng tay vào, nếu như chúng ta nhượng bộ thì bọn họ sẽ càng được đà lấn tới!”
“Anh sẽ nghĩ cách, đêm nay anh sẽ nhanh chóng trở về Giang Trung. Tạm thời em cứ ở trong biệt thự mà Lãnh Kế Hồng sắp xếp đi. Không cần quan tâm đến những chuyện khác!”
Tiêu Chính Văn nói xong liền an ủi Khương Vy Nhan thêm vài câu rồi mới cúp máy.
“Long Vương, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Long Nguyệt ôm một chồng văn kiện bước vào, thấy Tiêu Chính Văn sững người bỏ điện thoại xuống nên cau mày hỏi.
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, nói: “Không sao, lát nữa thu xếp máy bay trực thăng, đêm nay tôi sẽ trở về Giang Trung!”
“Về Giang Trung ư?”
Long Nguyệt suy nghĩ một lát cũng đoán ra được chuyện gì đó, gật đầu nói: “Rõ! Vậy... có cần điện Thần Long phái người...”
“Không cần, chỉ là trong nhà có vài chuyện vặt vãnh cần xử lý thôi!”
Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.
Nghe vậy, Long Nguyệt vội vàng gật đầu rồi bước ra khỏi phòng làm việc.
Điện Thần Long không chỉ có máy bay trực thăng vũ trang riêng mà còn có hơn chục chiếc máy bay chiến đấu.
Nhưng nơi này cách Giang Trung không xa, ngồi trực thăng chưa đến một tiếng đồng hồ đã đến Giang Trung.
Chưa đến hai mươi phút sau, Long Nguyệt lại trở về phòng làm việc, báo cáo với Tiêu Chính Văn: “Long Vương, máy bay trực thăng đã sẵn sàng, có thể cất cánh bất cứ lúc nào!”
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, giao lại một số chuyện cho Long Nguyệt.
Sau đó anh mới đứng dậy, đi ra khỏi hang động.
Lúc này, một chiếc máy bay trực thăng vũ trang đã đậu ở cửa hang động, Tiêu Chính Văn không nói gì, mà bước lên trực thăng luôn.
Tiếng động cơ gầm lên, chiếc trực thăng lao về phía Giang Trung với tốc độ rất nhanh.