“Ngày đầu tháng sau là ngày họp của bốn gia tộc lớn ở phương Bắc, nếu như bên phía thành Uông Tử xảy ra chuyện gì vào thời gian này thì nhà họ Diệp cũng sẽ nể tình đồng môn mà tương trợ cho cậu nhưng cậu phải nhớ cho kỹ là đừng động tới Tả Phượng Kiều!”
Diệp Thiên Thiên khinh thường để lại một câu, sau đó sải bước rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của Diệp Thiên Thiên, Diệp Phàm cuối cùng vẫn chỉ biết cúi đầu bất lực.
Lúc anh ta chuẩn bị quay người trở về, đột nhiên có một trận gió nhẹ thổi tới, Tiêu Chính Văn đã xuất hiện ngay trước mặt Diệp Phàm.
“Tiền bối, anh trở lại rồi à?”, Diệp Phàm chào hỏi Tiêu Chính Văn với vẻ mặt hụt hẫng.
Nếu như mất đi sự giúp đỡ của nhà họ Diệp, chỉ dựa vào một cậu ấm như anh ta thì sao có thể trộm xác của Hạo Thiên từ Huyết Ô Trì về đưa cho Tiêu Chính Văn đây?
Trước đây chỉ liếc nhìn một cái đã bị mấy cao thủ Nhân Hoàng truy sát, hiện giờ bảo anh ta đi trộm kiểu gì?
“Ban nãy có người tới đây à?”, Tiêu Chính Văn thấy biểu cảm của Diệp Phàm đột nhiên trở nên hết sức hụt hẫng, hơn nữa trông còn cụt hết cả hứng thì tiện miệng hỏi.
Diệp Phàm khẽ gật đầu, sau đó thuật lại một lượt nguyên bản những lời Diệp Thiên Thiên đã nói ban nãy.
“Ồ? Thế tử của nhà họ Tư Mã, hắn tên là Tư Mã Tư phải không?”, Tiêu Chính Văn nở một nụ cười thú vị, hỏi.
Hả?
Diệp Phàm vội vàng ngẩng đầu lên, nói: “Không sai, chính là hắn, hơn nữa cảnh giới của hắn còn rất cao, nghe nói đã ở ngưỡng Đại Đế…”
“Được, anh cứ yên tâm đi làm đi, dù có rắc rối gì thì cũng có thể bảo hắn đi xử lý, tôi bảo hắn ra mặt cho anh, hắn nhất định không dám từ chối!”
Tiêu Chính Văn nói rồi khẽ vỗ nhẹ vài cái lên bả vai Diệp Phàm.
Đây đúng thật là số mệnh chơi đùa, ngẫm nghĩ thì từ sau chuyện Thánh Huyết Đế Tuấn, Tiêu Chính Văn chưa từng gặp lại Tư Mã Tư.
Không ngờ lại gặp hắn dưới âm phủ này!
Có điều Tiêu Chính Văn càng nói một cách qua loa như vậy thì trong lòng Diệp Phàm càng cảm thấy kinh hoàng!
Sau một hồi đắn đo, Diệp Phàm cuối cùng vẫn quyết định trở về khu nhà của nhà họ Diệp một chuyến để tiện có được một chút trợ lực từ nhà họ Diệp!
Nhà họ Diệp trấn giữ thành Phù Đồ, nơi đây cũng là mảnh đất phát triển của nhà họ Diệp, cả thành Phù Đồ, trên có âm ty, dưới có bách tính đều phải nể mặt nhà họ Diệp vài phần.
Thế nhưng trong những năm gần đây, nội bộ bốn gia tộc lớn cũng không ngừng tranh đấu, vậy nên dù là nhà họ Diệp hay là thành Phù Đồ thì đều mất đi huy hoàng khi trước.
Mà cuộc họp liên minh lần này chỉ là một buổi hội nghị để bốn gia tộc lớn thương thảo vấn đề phân chia địa bàn mà thôi.
Nói là liên minh bốn gia tộc, thế nhưng cầm đầu lại là nhà họ Lý!