Cán cân chỉ là một dấu hiệu cho thứ tự, cũng có thể nói, cần một người có trái tim Ngân Long tiến vào địa cung để lấy đi trái tim Hắc Long!
Mẹ kiếp!
Nếu như không vào được điện Thần Minh thì vĩnh viễn sẽ không có ai hiểu được ý nghĩa thật sự của bức tranh này!
“Cái chết ở nước Lý còn có cách giải thích gì nữa không?”
Tiêu Chính Văn vô thức hỏi.
“Chiến tranh, chiến hoả, tàn sát!”
Ticha điểm nhiên trả lời.
Trong ngôn ngữ của nước Lý cổ, chiến tranh, chiến hoả, tàn sát và cái chết có cùng một cách phát âm, hơn nữa ngay cả cách viết cũng hoàn toàn tương đồng!
Chỉ có chủ tế giống như Ticha mới biết được những ý nghĩa bên trong!
Nghe Ticha nói xong, Tiêu Chính Văn thầm gật đầu.
Vậy thì đúng rồi, trái tim Hắc Long thiên về chiến đấu, mà ở nước Lý, chiến tranh và tàn sát lại tượng trưng cho cái chết, cách gọi chính xác của trái tim rồng Hắc Long ở nước Lý chính là trái tim Thần Chết!
Vậy nên mới được thờ cúng bên trong điện Thần Minh!
Bên trong bức tranh trước mặt là một quái vật hình rắn rất lớn đang đè một người khổng lồ đầu người thân sư tử bên dưới.
Mà trên bức tranh phía sau là một quan tài lớn hình vuông, ở miệng quan tài rõ ràng có hai bàn tay đang đỡ lấy nắp, bên trên lại có một trái tim rất lớn đè xuống!
Ý nghĩa vô cùng rõ ràng, người đó chính là Titutankhamun.
Còn thứ đang đè lên trên người cụ ta có lẽ chính là Long tộc trong truyền thuyết của Hoa Quốc!
Mà người nước Lý lại vẽ cụ ta thành quái vật hình rắn!
Thứ đang đè lên trên quan tài của cụ ta chính là trái tim Hắc Long, chỉ cần lấy trái tim Hắc Long đi thì cụ ta sẽ được trả lại tự do!
Tiêu Chính Văn lập tức hiểu ra tất cả, hoá ra người đầu sói bước ra từ trong bóng tối kia chính là Titutankhamun, cụ ta là người phát ngôn của Hades Thần Minh trên trái đất này!
Mà người này vẫn chưa chết, chỉ bị trái tim Hắc Long nhốt ở bên trong quan tài, không có cách nào thoát ra được.
Sau này, trải qua mấy nghìn năm kể từ lúc cụ ta chết đi sẽ có một người dung hợp hai trái tim rồng, bước vào nơi này và lấy trái tim Hắc Long đi, khôi phục lại sự tự do cho cụ ta!