Nói rồi Tiết Trường Phong đi đến chỗ cửa, mở cửa ra nhìn bên ngoài.
Hắn chưa kịp bước ra ngoài Lý Tử Dương đã vội vàng chạy về phòng VIP, nhưng trên mặt xuất hiện thêm một dấu tay cực kỳ rõ.
“Anh Lý, anh…”, Tiêu Chính Văn nhíu mày nhìn Lý Tử Dương.
Vừa rồi vẫn còn ổn, sao chỉ chốc lát đã bị người ta tát vào mặt vậy?
“Haizz, không xong rồi! Tôi… tôi có thể làm liên lụy đến các vị rồi”, sắc mặt Lý Tử Dương trắng bệch nói.
Anh ta vừa nói thế, mọi người trong phòng VIP lập tức nhìn sang Lý Tử Dương.
Ngay cả Vương Vũ ở bên cạnh vẻ mặt cũng trở nên nghiêm trọng.
“Lúc… lúc nãy tôi đánh người phục vụ của Ngọc Phụng Lâu”, nói rồi Lý Tử Dương thất thần ngồi phịch lên ghế, hai tay vẫn không ngừng run rẩy.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh đừng hoảng hốt, cứ từ từ nói”, nói rồi mấy người Tiết Trường Phong đưa một cốc nước cho Lý Tử Dương.
“Lúc nãy tôi đột nhiên bị đau bụng nên muốn ra ngoài đi vệ sinh, nhưng…”
Không để anh ta nói hết câu, Tiết Trường Phong ngắt lời: “Anh đùa gì thế, anh cũng là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, sao có thể bị đau bụng?”
Dù có là cảnh giới Chiến Thần cũng sẽ không xuất hiện tình trạng này chứ đừng nói là cảnh giới Nhân Hoàng.
“Tôi… haizz, trước tiên không nói về tôi, lúc nãy tôi đi vệ sinh, một phục vụ chạy đến nói với tôi phòng vệ sinh đã có rất nhiều người, bảo tôi đợi một lát”.
“Tôi vốn dĩ muốn đứng ngoài cửa đợi một lát nhưng lúc này không biết một cái cốc ở đâu bay đến, tôi giơ tay lên chặn lại theo bản năng, ngược lại đánh vào mặt tên phục vụ đó”.
Nói đến đây Lý Tử Dương đã lộ ra vẻ muốn khóc.
“Một cái tát thôi mà, chắc anh ta sẽ không làm sao chứ?”, Chu Đình Đình cũng xen miệng vào.
“Điều không thể tin được nhất là anh ta… anh ta thế mà lại là một người bình thường. Cái tát của tôi khiến anh ta ngất xỉu, thật… thật ra tôi không cố ý”.
Lý Tử Dương vừa nói vừa tuyệt vọng nhìn mọi người.
Lúc này người trong cả phòng VIP, cho dù là ai cũng đừng hòng có thể đi khỏi đây trước khi giải quyết chuyện này.
Dù có chạy trốn, sau này cũng sẽ bị Ngọc Phụng Lâu tính sổ.
Lúc này đầu óc Lý Tử Dương trống rỗng, anh ta nghĩ không hiểu sao mọi chuyện lại trùng hợp như thế?
“Chẳng lẽ có người muốn hại anh? Hoặc muốn hại một người nào đó trong chúng ta?”, Tiết Trường Phong nói.
Mọi chuyện xảy ra quá mức trùng hợp, cái cốc đột nhiên bay đến đó và người phục vụ kia, nghe những nơi như Ngọc Phụng Lâu thì dù phục vụ không phải là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng nhưng ít nhất không phải là người bình thường chứ?