Hơn nữa, bọn họ đều là trụ cột của những thế lực lớn, thậm chí ở vùng ngoài lãnh thổ, những thế lực lớn cũng không dễ dàng động vào bọn họ.
Nếu không, Joseph cũng không dám giết sứ giả của gia tộc Ấn cổ.
Chỉ điều này thôi cũng đủ để chứng minh thế lực đứng sau bọn họ đáng sợ đến mức nào.
Lúc này, tất cả mọi người đang theo dõi trận chiến không khỏi thở dài khi nhìn thấy ba người Joseph chạy trốn vào Vân Hà Trận, trận chiến này cũng chỉ có thể dừng lại tại đây.
Nhưng lúc mọi người nghĩ Tiêu Chính Văn sẽ từ bỏ thì Tiêu Chính Văn bước tới, đứng cách Vân Hà Trận chưa đầy 100 mét.
“Anh ta làm gì vậy?”
Hành động của Tiêu Chính Văn khiến mọi người phải choáng váng.
“Anh Tiêu, dừng tay đi. Vân Hà Trận có tổng cộng bốn mươi chín kết giới, ngay cả Bạch Khởi cũng không thể phá nổi!”
Trần Nguyệt Nhi vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Nếu Tiêu Chính Văn cố gắng xông vào Vân Hà Trận để truy đuổi đám người Joseph thì đồng nghĩa với việc sẽ đắc tội với Huyền Thiên Đạo Cung, hơn nữa, Trần Nguyệt Nhi cũng không tin có người vượt qua được bốn mươi chín kết giới.
Cho dù là Tiêu Chính Văn thì cũng chỉ có thể nhìn đám người Joseph trốn thoát mà thôi.
“Lẽ nào anh ta muốn tấn công Vân Hà Trận?”
“Vân Hà Trận đâu phải là nơi mà ai cũng có thể xông nào? Đến lúc đó, chỉ cần không đạt được mục đích, thì sẽ vô cùng thê thảm!”
“Năm đó Bạch Khởi cũng không thể phá vỡ bốn mươi chín kết giới, lẽ nào anh ta thể ngang hàng với Bạch Khởi sao?”
Đám người nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ giễu cợt, Vân Hà Trận này mạnh tới mức nào chứ?
Mỗi một kết giới đều như cả bầu trời.
Nhưng trong mắt bọn họ, điều này không có gì đáng ngạc nhiên, dù sao Tiêu Chính Văn cũng sinh ra ở giới thế tục, chẳng biết gì về Vân Hà Trận, hành động hấp tấp cũng là điều đương nhiên.
Khi Tiêu Chính Văn đến trước Vân Hà Trận, khí tức nhanh chóng tỏa ra, đám người Joseph ở bên trong cũng cảm nhận được.
“Hừ, còn muốn đuổi vào Huyền Thiên Đạo Cung? Cậu xứng sao?”
Hodar nắm chặt tay, lạnh lùng nói.
“Hừ, không phải anh ta thật sự muốn phá vỡ Vân Hà Trận, tiến vào Huyền Thiên Đạo Cung đấy chứ? Thật là ngây thơ!”
Lương Cảnh Long đứng từ xa nhìn bóng lưng của Tiêu Chính Văn rồi châm chọc.
Theo hắn thấy, Tiêu Chính Văn chỉ là một tên đần độn. Từ xưa đến nay chưa từng có ai dám xông vào Vân Hà Trận cả.
Đây không phải là vì uy danh của Huyền Thiên Đạo Cung, ngược lại, bản thân Huyền Thiên Đạo Cung luôn hoan nghênh tất cả mọi người tiến vào trận pháp, nhưng Vân Hà Trận lại vô cùng huyền diệu, một khi bị mắc kẹt trong đó thì chỉ có một con đường chết.
Đừng nói Tiêu Chính Văn chỉ là Nhân Vương, cho dù là cường giả Nhân Hoàng thì cũng không thể dễ dàng đến Huyền Thiên Đạo Cung gây phiền phức.
“Tiêu Chính Văn, tôi khuyên anh nên biết điều một chút! Bây giờ anh đã đắc tội với Joseph và Hodar, hơn nữa còn sỉ nhục họ ở trước mặt mọi người!”