Tiêu Chính Văn lại mở miệng ra uy với đối phương?
Sắc mặt Khổng Cập cũng cực kỳ khó coi, ông ta đường đường là cao thủ cảnh giới Chân Tiên, Tiêu Chính Văn thế mà lại khiến ông ta cảm thấy khó xử trước mặt nhiều người như thế?
Nhất là mọi chuyện ở đây đều được trận pháp Thiên Kính truyền đến khắp nơi trên thế giới, không chỉ người ngoài lãnh thổ đều nhìn thấy mà ngay cả thế tục cũng thấy.
Tiêu Chính Văn lại khiến ông ta mất mặt?
Lúc này cũng chỉ có người dân thường Hoa Quốc đều đồng loạt giơ ngón tay lên với Tiêu Chính Văn.
“Ừ! Đây mới giống vua Bắc Lương của Hoa Quốc chúng ta, dù đi đến đâu cũng bá đạo như vậy”.
“Vẫn là cậu Tiêu khí phách”.
“Làm người thì nên không chịu cúi đầu, như vua Bắc Lương”.
Lúc này những người võ tông từng bị Tiêu Chính Văn chèn ép đó lại cười mỉa.
Khổng Cập không phải là người của năm đại danh sơn, đó là nhân vật cấp cao của nhà họ Khổng, Tiêu Chính Văn dám không nể mặt nhà họ Khổng e là sắp có đại nạn ập lên đầu.
Thế nên không ít người đang đợi xem trò cười của Tiêu Chính Văn.
Trong thành Thiên Khu cũng rơi vào tĩnh lặng vì câu nói vừa rồi của Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn không lên tiếng, những người khác nào dám nói gì.
Qua mười mấy phút sau, Tiêu Chính Văn mới nhấp một hớp trà, trầm giọng hỏi: “Tôi nghe nói các ông định quay về thế tục? Còn muốn lấy lại địa vị của võ tông?”
Nghe Tiêu Chính Văn nói, Khổng Cập mới lạnh lùng đáp: “Đúng thế, Tiêu Chính Văn, bọn tôi đã nói rõ rồi, tôi…”
“Ông là cái thá gì, tôi cho ông nói rồi sao?”
Tiêu Chính Văn nói thẳng một câu đáp lại Khổng Cập.
Liên tiếp mấy lần bị Tiêu Chính Văn ngắt lời không nói, còn bị anh xem thường, Khổng Cập đã tức đến mức run rẩy.
Nếu không phải thế giới có mấy chục tỷ con người đang nhìn về phía đó thì lúc này ông ta đã ra tay với anh rồi.
Dù sao ông ta cũng là cao thủ Thiên Cảnh cấp tám, cảnh giới Chân Tiên thật.
Chưa kế mấy ngàn năm trước, dù là hôm nay cũng đủ để nổi bật giữa đám đông.
Nhưng lại bị một tên nhóc hết lần này đến lần khác chế nhạo, sao ông ta có thể nuốt trôi cơn giận này?
Không đợi Khổng Cập phản ứng, kiếm sĩ Hoàng Kim của Thánh Giáo Đình bên cạnh lạnh lùng nói: “Tiêu Chính Văn, bọn tôi không quan tâm đến Hoa Quốc cậu thế nào, nhưng cả Âu Lục vốn dĩ là địa bàn của Thánh Giáo Đình”.