“Không ít tông môn và thế lực vốn dựa vào nhà họ Trương chúng tôi đồng loạt đứng về phía Vy Hào, mặc dù cục diện đã cực kỳ bất lợi cho nhà họ Trương chúng tôi nhưng vì sứ mệnh của mình, chúng tôi buộc phải ở lại nơi này!”
Trương Đình Chi nghiến răng, quyết tâm tiết lộ hết tất cả bí mật của nhà họ Trương cho mấy người Tần Lương Ngọc và Trương Lăng Phong!
“Sứ mệnh của nhà họ Trương mấy người?”, Tiêu Chính Văn khẽ nhướng mày.
“Chúng tôi chỉ là người gác mộ cho Tổ Long mà thôi, thành Minh Nguyệt giao với hai khu vực, vị trí địa lý cực kỳ quan trọng, vậy nên chúng tôi buộc phải ở lại đây!”
“Chỉ là bây giờ nhà họ Trương chúng tôi đã thất thế, e rằng chẳng thể ở lại mảnh đất trọng yếu này được nữa!”, nói tới đây, Trương Đình Chi không khỏi lộ ra vẻ buồn bã phẫn nộ!
Nói một cách chính xác thì nhà họ Trương đã bị người Hoa Quốc ruồng bỏ và phản bội!
“Thật ra vào ba ngày trước, đệ tử Terma Keiichi của Hachiki Orochi đã tới uy hiếp! Để bảo vệ cho tôn nghiêm của nhà họ Trương, Đại trưởng lão đã liều mạng một phen dưới tình cảnh biết rõ không địch lại được, cuối cùng…”
“Cuối cùng sau khi chết trong tay Terma Keiichi, xác của ông ấy còn bị đem ra làm chiến lợi phẩm, diễu hành thị chúng!”
Nói tới đây, Trương Đình Chi thật sự không nén nổi nỗi căm phẫn trong lòng, hai hàng nước mắt cứ thế tuôn ra!
Trước đây nhà họ Trương danh tiếng hiển hách, thế nhưng bây giờ lại đi tới bước đường này!
Không chỉ bị người Vy Hào sỉ nhục mà còn bị không ít tông môn Hoa Quốc chế nhạo!
“Biết rõ không địch lại được mà còn liều chết ở lại nơi này, lẽ nào thành Minh Nguyệt có liên quan tới mộ Tổ Long?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi!
Tiêu Chính Văn cũng công nhận mọi hành động mà người nhà họ Trương làm!
Vì sứ mạng của bản thân mình, cho dù biết rõ là sẽ chết nhưng vẫn kiên trì đến cùng, có chút khí phách của quân nhân!
Tuy rằng lúc trước nhà họ Trương ở thế tục đã làm một số việc ức hiếp kẻ yếu, nhưng nhà họ Trương lại là gia tộc đầu tiên hiểu rõ đại nghĩa, tuyệt giao với vùng ngoài lãnh thổ!
Hơn nữa, nhà họ Trương cũng đã từng cung cấp cho Tiêu Chính Văn rất nhiều thông tin liên quan đến vùng ngoài lãnh thổ và đã cống hiến rất nhiều để bảo vệ thế tục!
Bây giờ, sao Tiêu Chính Văn có thể nhẫn tâm nhìn nhà họ Trương chịu nỗi nhục nhã lớn như vậy mà không thèm quan tâm chứ?
"Anh Tiêu, thực ra nhà họ Trương tôi đã như mặt trời sắp lặn ở thành Minh Nguyệt rồi, dựa theo thế cuộc bây giờ, e rằng nhà họ Trương cũng chỉ còn cách việc bị diệt môn một bước nữa thôi!"
"Với tình hình này, cho dù nói thẳng với anh Tiêu cũng chẳng sao nữa!"
Nói đến đây, Trương Đình Chi hít một hơi thật sâu, nói: "Thật ra, năm đó phần mộ của Tổ Long có tổng cộng ba nơi, hai nơi trong đó đều là phần mộ nghi ngờ!"
"Nhưng những ngôi mộ nghi ngờ này lại lần lượt trấn giữ hai long mạch của Hoa Quốc, một trong số đó nằm ở thành Minh Nguyệt!"
"Mặc dù ở đây không phải long mạch chính nhưng chỉ cần thành Minh Nguyệt không bị mất đi thì long mạch của Hoa Quốc sẽ không bị cắt đứt, mà tổ tiên nhà tôi năm đó đã chủ động xin đi đánh giặc, đến thành Minh Nguyệt vùng ngoài lãnh thổ để trấn thủ!"