Ngay cả thiên tài trăm năm khó gặp như Hứa Văn Long cũng chẳng là cái gì khi đứng trước Tiêu Chính Văn!
Mà sự xuất hiện của Khổng Tề Thiên lại khiến cho cõi lòng đã tràn đầy tuyệt vọng của bọn họ bỗng dấy lên ngọn lửa hy vọng le lói!
“Hừ, mặc kệ Tiêu Chính Văn mày trước đây ngạo mạn thế nào, thì hôm nay những tháng ngày yên lành đẹp đẽ đó cũng phải chấm dứt!”
“Ha ha! Từ xưa đến nay có bao nhiêu là nhân tài dị sĩ, nào có ai dám phá vỡ quy củ ngàn năm? Thằng nhóc Tiêu Chính Văn luôn ỷ thực lực mình không tầm thường mà coi chúng ta không ra gì!”
“Nay cậu Khổng đã trở về, không biết thằng nhãi Tiêu Chính Văn kia sẽ có cảm tưởng gì, e là ngay cả cơ hội để nhượng bộ và nhận tội, hắn cũng sẽ không có được!”
“Đúng là sự giác ngộ của Tiêu Chính Văn cực kỳ cao, nhưng so với cậu Khổng thì vẫn còn kém nhiều lắm, dù có mười Tiêu Chính Văn cũng không có khả năng đánh giết cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng!”
Không ít người võ tông lén lút bàn ra tán vào.
“Mấy người cũng đừng vội vui mừng sớm, mấy chuyện như này cũng chẳng phải mới lần một lần hai, Arcelo rồi Triệu Kế Hồng đấy thôi?”
“Cuối cùng đều phải ngoan ngoãn trước mặt Tiêu Chính Văn còn gì? Vì vậy, cho dù Khổng Tề Thiên có nhằm vào Tiêu Chính Văn hay không thì Thiên Sơn chúng ta, hoặc ít nhất là đệ tử của Sở Hồng Thiên tôi đều phải tránh chỗ thị phi này ra!”
Sở Hồng Thiên là một trong những người sáng suốt nhất võ tông!
Suy cho cùng, Tiêu Chính Văn đã sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích, hơn nữa, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã có thể bồi dưỡng được cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, vậy thực lực của bản thân Tiêu Chính Văn thì sao?
Sở Hồng Thiên còn nhớ rõ, lần đầu tiên mình nghe đến ba chữ Tiêu Chính Văn, anh chỉ là một kẻ nhỏ bé cảnh giới Nhân Vương cấp một!
Đến nay thời gian mới chưa bao lâu, Tiêu Chính Văn đã đột phá đến cảnh giới Nhân Vương cấp năm, chỉ cần một điểm này thôi cũng đủ để nói tiềm lực của Tiêu Chính Văn không hề kém cạnh Khổng Tề Thiên!
Thậm chí có thể nói, một khi Tiêu Chính Văn và Khổng Tề Thiên giao đấu thì không khác gì thần tiên đánh nhau, còn những người phàm giống như ông ta, chỉ cần dính dáng vào dù chỉ một chút xíu cũng có thể bị xé nát bấy!
“Sư phụ, chẳng lẽ người cũng bị thằng nhãi Tiêu Chính Văn kia dọa sợ sao?”
Một gã đệ tử đứng bên cạnh lấy hết can đảm, tiến lên một bước, nhỏ giọng hỏi.
Sở Hồng Thiên liếc nhìn gã, lạnh lùng đáp: “Con thì biết cái gì?”
“Giữa cảnh giới Nhân Vương và cảnh giới Nhân Hoàng sâu như rãnh trời vậy, thế mà Tiêu Chính Văn – một người chỉ mới đạt đến cảnh giới Nhân Vương cấp năm – lại có thể đào tạo được ba vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, điều này chứng tỏ gì?”
“Điều này chứng tỏ Tiêu Chính Văn nắm rõ về cảnh giới Nhân Hoàng thế nào, thậm chí còn có thể chỉ dạy người khác đột phá rãnh trời này!”
“Đã thế thì rãnh trời này còn là cái gì với cậu ta nữa đâu? Nhưng vì sao cậu ta luôn dừng ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm mà không đột phá lên thêm?”