“Ông Điền đâu? Mau gọi ông ta đến lều chủ soái!”
Mars cao giọng nói với binh sĩ thân cận ngoài cửa.
Hắn vừa dứt lời đã nghe ngoài cửa có người khẽ ho một tiếng.
Sau đó cửa phòng mở ra, một người đàn ông Hoa Quốc phe phẩy quạt bước vào.
“Ông Điền, có tin báo, rốt cuộc là ai đã dẫn binh sĩ tấn công Vũ Quan?”
Mars nhíu mày hỏi.
Người đàn ông Hoa Quốc khẽ cười nói: “Tôi đã nói rồi mà, Hoa Quốc đã gọi Tiêu Chính Văn về lại rồi, quân Phá Long bị thất bại nhiều lần đó đã lấy lại được sức mạnh vốn có, có thể đánh phá được hai cửa thành trong vòng hai ngày, ngoài Tiêu Chính Văn ra Hoa Quốc còn có thể tìm được người thứ hai sao?”
Vãi!
Mars hít sâu một hơi.
Hắn không sợ mất Vũ Quan, cùng lắm thì đánh lại thôi nhưng Tiêu Chính Văn chiếm cứ Vũ Quan thì nguy hiểm quá.
Cách dùng binh của người này rất nhạy bén và nham hiểm, rất khó để đoán được hành động tiếp theo.
“Mars, tôi nghĩ không thể cứ đợi thế này mãi được, phải tập hợp toàn bộ lực lượng đánh chiếm Vũ Quan!”
Schindler đứng lên nói.
Kyle và Lawson cũng gật đầu, Vũ Quan rơi vào tay ai cũng được nhưng tuyệt đối không thể rơi vào tay Tiêu Chính Văn.
Nghĩ đến đây, Mars đập mạnh lên bàn nói: “Vấn đề là cũng không thể để mất cửa Vọng Kinh, nếu không quân... quân ta sẽ bị công kích từ hai phía”.
Tóm lại là phải để một người ở lại canh giữ cửa Vọng Kinh.
Nghĩ đến đây, Mars quay đầu lại nhìn Lawson nói: “Lawson, anh dẫn năm nghìn binh sĩ xuất sắc canh giữ cửa Vọng Kinh, bất kể thế nào cũng không thể thất thủ ở cửa thành này được”.
Lawson đứng dậy nói: “Chủ soái cứ yên tâm, tôi đoán quân địch tuyệt đối không có can đảm đánh đến cửa Vọng Kinh của chúng ta, giữ lại năm nghìn người có nhiều quá không?”
Lawson tỏ vẻ khinh thường cười nói, lần trước giết hết một trăm nghìn cảnh vệ quân, bên phía liên quân chỉ tổn thất ba trăm người, có thể thấy Hoa Quốc ngoài quân Phá Long ra, các đội quân khác đều rất yếu kém.
“Đừng đắc ý, tôi có linh cảm dường như Hoa Quốc sắp bày bố một trận bao vây giết toàn quân chúng ta đấy. Nếu quân ta không thể phá vòng vây, tất cả quân đội đều sẽ áp sát Vũ Quan, đến lúc đó quân ta có khả năng sẽ bị quân Hoa Quốc bao vây dưới Vũ Quan”.
Nói đến đây Mars cảm thấy ớn lạnh cả sống lưng.
Tại sao mình không nghĩ đến điều này sớm hơn một ngày nhỉ?
Nếu không phải chỉ có một mình Timur canh giữ ở Vũ Quan thì có lẽ Vũ Quan sẽ không thất thủ rồi.
Nhưng bây giờ hối hận cũng đã muộn, chỉ là mất bò mới lo làm chuồng.
“Được rồi, vậy tôi dẫn đại quân năm nghìn người ngăn quân đội Hoa Quốc tấn công vào đây, chúc mọi người sớm giành lại được Vũ Quan”.
Lawson bật cười rồi đứng dậy xoay người ra khỏi phòng họp.
Sau khi cẩn thận sắp xếp hết mọi thứ, Mars dẫn đại quân rầm rộ chạy về phía Vũ Quan ngay trong đêm.
Đại quân của Mars công khai lộ liễu tiến về Vũ Quan, không hề có ý âm thầm hành động, thế nên đội quân của hắn vừa xuất phát, bên phía Long Kinh đã nhận được tin tức.
Từ Kiêu Long đợi cả một ngày vội vàng chạy đến báo với Thiên Tử: “Thiên Tử, tôi nghĩ chúng ta có thể đánh chiếm lại cửa Vọng Kinh trong vòng ba tiếng”.