Đừng nói là ông ta, ngay cả Mã Vương Gia đã đạt tới cảnh giới Chuẩn Thánh khi đối diện với xích Câu Hồn cũng phải kính sợ ba phần!
Không để cho ông ta vùng vẫy quá lâu, sợi xích sắt lớn màu đen đã đưa Khổng Cập tới dưới chân Tiêu Chính Văn.
“Ban nãy ông nói gì? Muôn dân thế tục Hoa Quốc giống như lũ kiến ư? Ông mở to mắt chó của mình ra mà nhìn cho rõ ai mới là kiến đi!”
Tiêu Chính Văn nói rồi dùng tay chỉ vào trung tâm chiến trường, nơi đại quân hàng triệu người của Chư Thiên Thần Giới đang bị vô số âm binh bao vây vào bên trong, nói.
So với số âm binh không đếm xuể kia, đại quân hàng triệu người của Chư Thiên Thần Giới giống như một hạt cát trong sa mạc!
Kiến?
E rằng ngay cả tư cách làm con kiến bọn họ cũng không có!
Hơn nữa, ai mà ngờ được Tiêu Chính Văn lại lãnh đạo cả âm phủ tới đối kháng với Chư Thiên Thần Giới!
Nếu như âm phủ dốc toàn lực ra, với thực lực bây giờ của vùng ngoài lãnh thổ thì căn bản chẳng thể đối kháng được!
Từ sau khi thần vương Đế Tuấn chết, không có thêm ai có thể phân cao thấp với âm phủ được nữa, thế nhưng cho tới tận lúc chết, Đế Tuấn vẫn chưa thể thống trị được âm phủ theo như ý nguyện!
“Ôi! Ý nguyện mà thần vương Đế Tuấn còn chưa thể đạt được lại được Tiêu Chính Văn biến thành hiện thực, chuyện này châm biếm và kinh người tới độ nào cơ chứ!”, Long Cổ nghiến răng, kể từ giây phút này, ông ta cũng không dám coi thường kẻ tiểu bối có xuất thân từ thế tục này nữa!
Thành tựu của anh đã vượt xa so với dự liệu của tất cả mọi người!
Đầu óc Khổng Cập bị xích Câu Hồn lôi tới dưới chân Tiêu Chính Văn đã trở nên trống rỗng từ lâu!
Biến cố đột nhiên tới này rõ ràng khiến cho người ta chẳng thể nào tiếp nhận nổi!
Thậm chí mãi tới bây giờ, ông ta vẫn không dám tin tất cả mọi thứ trước mắt mình đều là thật!
Mà sức sống bên trong cơ thể ông ta đang điên cuồng chảy ra bên ngoài với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, tử khí bên trên xích Câu Hồn đã ngấm vào bên trong da thịt ông ta!
Trên cơ thể ông ta hình thành vô số vết loang lổ to nhỏ.
“Mấy nghìn năm trở lại đây, nhà họ Khổng mấy người vẫn luôn chạy theo lợi ích! Đầu tiên, mấy người bán đứng nước Lỗ, nước Tề diệt Lỗ, nhà họ Khổng mấy người tự tay giết chết vua nước Lỗ!”
“Sau đó, mấy người lại bán đứng triều Hán, dẫn đường cho Hung Nô tiến công vào Đại Hán!”
“Thời gian Tam Quốc, mấy người câu kết với Ô Hoàn, giết chết muôn dân phương bắc, cuối thời Tây Tấn, mấy người lại liên thủ với người Hạt, mưu đồ giết sạch con dân Đại Hán!”
“Cuối thời Đường, mấy người cùng An Lộc Sơn khởi binh phản Đường, giết chết biết bao nhiêu người dân vô tội!”
“Thậm chí tới thời Đại Minh, mấy người lại lấy danh nội các để thao túng việc triều chính, bóc lột tàn nhẫn, khiến cho dân tình không thể sống nổi!”
“Thậm chí còn dẫn đường cho Hậu Kim tiêu diệt giang sơn Đại Minh! Nếu như không có mấy người thì làm gì có mười ngày ở Dương Châu, làm sao có thể khiến cho Quan Trung đất cằn ngàn dặm?”
“Đủ loại tội danh, không sao kể hết!”