Cậu chủ lạnh lùng nhìn tên cận vệ đó, nói: “Trung dũng đáng khen, người đâu! Mang cho nó mười chai tới đây để nó uống cho đã!”
“Không! Cậu chủ, rượu này, tôi uống!”
Trần Cương vừa nói vừa tiến lên trước một bước nhận lấy ly rượu.
“Bốp!”
Tay Trần Cương vừa mới chạm vào ly rượu, cậu chủ kia đã đứng phắt dậy giơ tay giáng một bạt tai lên mặt tên cận vệ của Trần Cương.
“Mày là cái thá gì, rượu của Trần Cương là thứ mà mày có thể uống thay sao? Có cần thay cậu ta ăn cơm luôn không?”
Cậu chủ đó nhấc cổ áo tên đàn em của Trần Cương lên, rút ra một khẩu súng từ trong túi rồi ấn thẳng lên trên đầu người đó.
“Xin cậu chủ bớt giận, đều trách cậu ta không hiểu chuyện nên mới xúc phạm tới cậu chủ, để tôi thay cậu ta đền tội với cậu chủ!”
Dứt lời, Trần Cương bóp mũi đổ hết toàn bộ ly rượu vào trong bụng.
Một cảm giác đau đớn bỏng rát bốc lên từ trong dạ dày.
Trần Cương nghiến răng, đang định đặt ly rượu trở về chỗ cũ thì cậu chủ đó lại lật tay chĩa họng súng về phía Trần Cương, nói: “Nó không hiểu chuyện, cậu thì hiểu sao?”
“Cậu chủ, cậu đang có gì vậy…”
Trần Cương cúi đầu, bình tĩnh lên tiếng.
Anh ta đã chứng kiến cảnh tượng như thế này quá nhiều lần nên chẳng còn thấy lo lắng nữa.
Chỉ lặng lẽ siết chặt nắm đấm, thầm nhắc nhở bản thân đàn ông con trai phải biết co biết duỗi!
Lúc này, ở một nơi khác, La Quốc Hoa thấy cũng đã uống được kha khá, mới nói với Mayer: “Ông Mayer, chúng tôi cần giấy phép thông hành đặc biệt, ông xem…”
“Mấy người làm việc không chịu tuân thủ phép tắc gì cả!”
Ban nãy Mayer vẫn còn tươi cười, đột nhiên đanh mặt lại, đặt mạnh ly rượu đang cầm trong tay lên trên mặt bàn.
“Ông Mayer, ông yên tâm, chúng tôi đều hiểu phép tắc!”
Dứt lời, La Quốc Hoa lấy ra một cái vali da và đưa cho Mayer.
Liếc nhìn cái vali da mà La Quốc Hoa đưa qua, biểu cảm trên mặt Mayer vẫn không có bất cứ thay đổi gì.
“Cái này gọi là quy trình chứ không phải là phép tắc! Rõ chưa?”
Vừa nghe thấy lời này, tất cả mọi người đều nhíu mày, rất nhanh đã hiểu ẩn ý trong lời nói của Mayer.
“Cậu Tiêu, bây giờ tôi nghiêm túc mời cậu qua kính rượu ông Mayer!”