Khuôn mặt Đoàn Hải Long đầy vẻ đắc ý nhìn Lý Thuần Phong đã bị đánh bị thương nặng, ngửa mặt cười ha hả nói.
"Đoàn Hải Long, ông có biết, đánh trưởng lão tông miếu bị thương thì sẽ có hậu quả gì không?"
Đại trưởng lão nghiến răng nghiến lợi giận dữ trách mắng.
Đoàn Hải Long khẽ lắc đầu đáp: "Hừ, xem ra các ông vẫn chưa hiểu, chỉ cần thỏa thuận đó bị hủy bỏ, thế giới sẽ xảy ra những thay đổi long trời lở đất, thời đại coi trọng võ thuật cũng sắp đến rồi!"
"Đến khi đó, cái gọi là trưởng lão tông miếu và trưởng lão võ tông gì đó cũng chỉ để trưng bày mà thôi, tất cả đều phải coi trọng thực lực, hơn nữa, tôi có thể đảm bảo với các ông rằng, ngày đó sẽ không còn xa nữa!"
Lời nói của Đoàn Hải Long, truyền đến tai của mọi người khiến tinh thần của bọn họ phấn chấn cả lên.
Võ tông và các đại danh sơn cuối cùng cũng có thể nở mày nở mặt, không cần phải trốn trong núi, sống cuộc sống khổ sở như trước nữa.
"Minh chủ Đoàn, ông nói thật sao?"
Đại diện của Hoa Sơn tiến lên một bước, cau mày hỏi.
Đoàn Hải Long khẽ gật đầu nói: "Đương nhiên là thật rồi, mười gia tộc lớn ở Âu Lục đã cùng nhau đưa ra yêu cầu này, bất cứ ai cũng phải suy nghĩ kỹ càng. Hơn nữa, cường giả cảnh giới Thiên Thần vốn dĩ nên là chủ nhân của thế giới này, không nên bị đẩy xa khỏi giới thế tục”.
Nghe vậy, Đại trưởng lão không khỏi thấy ớn lạnh.
Hóa ra liên minh võ thuật sớm đã thông đồng với những gia tộc ở Âu Lục!
Dù sao Hoa Quốc cũng là một quốc gia võ tông, không được Hoa Quốc gật đầu đồng ý thì lệnh cấm đó không thể nào hủy bỏ. Rất có khả năng Đoàn Hải Long là kẻ phản bội đại diện cho Hoa Quốc, ủng hộ cho nghị quyết này!
"Khương Vy Nhan, bây giờ ngay cả chỗ dựa vững chắc của cô cũng sụp đổ rồi, cô còn lời gì muốn nói không?"
Đoàn Hải Long xoay người lại, cười khẩy liếc nhìn Khương Vy Nhan.
Vào giờ phút này, Khương Vy Nhan đã bị dồn vào ngõ cụt.
Cho dù Đại trưởng lão hay Lý Thuần Phong đều không thể tiếp tục bảo vệ nhà họ Tiêu.
Chẳng lẽ, nhà họ Tiêu phải đối mặt với thảm cảnh diệt vong thật sao?
"Khương Vy Nhan tôi dù có chết, cũng sẽ không khuất phục trước đám người vô liêm sỉ như các ông!"
Khương Vy Nhan nghiến răng, lạnh lùng nói.
Viên Sùng Hổ không để mất cơ hội tiến lên một bước, nói với Đoàn Hải Long: "Minh chủ Đoàn, ông thấy rồi đó, cho dù Tiêu Chính Văn đã chết, nhưng Khương Vy Nhan vẫn ngông cuồng như vậy, theo tôi thấy, tuyệt đối không thể để hai đứa con của Tiêu Chính Văn sống sót, cần phải nhổ cỏ tận gốc!"
Khuôn mặt Đoàn Hải Long hơi đanh lại, ngay sau đó, đôi mắt lóe lên tia sắc bén, lạnh lùng nói: "Đúng thế! Nhổ cỏ không nhổ tận gốc, khi gió xuân thổi tới lại mọc mầm!"