"Năm đó, ông ta và Mông Điềm đã đấu hoà nhau, nếu không phải là đám người Vương Li đến kịp, kết quả e là rất khó nói”.
Tần Lương Ngọc vừa dứt lời, mấy người khác cũng rơi vào trầm tư.
Mông Điềm!
Đó là đệ nhất mãnh tướng trong quân đội nước Tần!
Nếu không phải ông ta bị xử tử thì cho dù là Hạng Vũ năm đó cũng tuyệt đối không dám khởi binh chống Tần!
Mà Mông Điềm cũng chính là một trong những người thừa kế của cây giáo Bá Vương, kết cục cuối cùng vô cùng bi thảm giống như Hạng Vũ!
Nhưng người có thể đánh hoà ông ta thì thực lực phải kinh khủng đến mức nào?
"Ngụy Vinh Kỳ này tính khí thất thường, cho dù là người cùng thời đại với hắn, mỗi khi nhắc tới người này đều sẽ nhượng bộ lui binh”.
Trên mặt Tần Lương Ngọc cũng lộ ra vẻ hoảng sợ!
"Anh Tiêu, vừa rồi nhà họ Phương phái người tới gửi tin tức, muốn mời anh đến nhà họ Phương dự tiệc!"
Một đệ tử của phủ thành chủ bước về phía Tiêu Chính Văn và chắp tay nói.
"Nhà họ Phương? Cậu Tiêu, thực ra bọn họ chính là tay sai của nhà họ Khổng, theo tôi thấy, bọn họ có thể cũng là vì bốn cậu chủ đồng thời xuất thế nên mới mời cậu qua đó!"
Thanh Liên đầy vẻ đăm chiêu phân tích.
Nhà họ Ngụy thời Chiến Quốc luôn ra sức phản đối nho sinh, mãi đến sau này, cũng vì sự độc tôn học thuật nho gia của Hán Vũ Đế mà con cháu nước Ngụy từ quan hàng loạt, lui về núi rừng!
Điều này cũng dẫn đến cuộc chiến diệt Hung bị trì hoãn trong nhiều thập kỷ!
Mặc dù Ngụy Vinh Kỳ đã ở ẩn nhiều năm, nhưng thân là con trai nối dõi của nhà họ Ngụy Chiến Quốc, nhất định không đội trời chung với nhà học Khổng!
Mà nhà họ Phương thực ra cũng có cao thủ trấn giữ, thậm chí người chủ quản thực sự của nhà họ Phương còn không thèm để mắt đến thành Thiên Đô.
Giờ phút này lại mời Tiêu Chính Văn, chứng tỏ rằng Ngụy Vinh Kỳ xuất thế đã khiến Khổng Thị cảm thấy bất an!
Ở một khía cạnh khác, điều này cũng có thể chứng tỏ rằng Ngụy Vinh Kỳ - người năm đó có thể chiến đấu với Mông Điềm, đáng sợ như thế nào!
Mà Tây Vực lại là vùng đất của nước Ngụy từ xa xưa đến nay, vì vậy, Tây Vực trong bốn khu vực lớn, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ hoàn toàn rơi vào tay của Ngụy Thị Chiến Quốc!
Nếu ngay cả nhà họ Phương và nhà họ Khổng sau lưng bọn họ cũng sợ hãi Ngụy Vinh Kỳ như vậy, thì chỉ có thể chứng tỏ một điều, Triệu Quát đã đứng về phía Ngụy Thị!
“Nói với bọn họ, tôi không có thời gian!” Tiêu Chính Văn xua tay từ chối thẳng.