Bây giờ, cảm động trước tấm lòng của Tiêu Chính Văn, cũng tự biết mình không có khả năng dung hợp đủ năm trái tim rồng nên ông ta đến tặng lại trái tim rồng này cho anh.
Tiêu Chính Văn cảm ơn rồi bắt đầu dung hợp trái tim rồng thứ tư.
Sau khi dung hợp xong, đột nhiên mọi vết thương trên người anh được hồi phục nhanh chóng. Tinh thần thoải mái, sức lực dồi dào.
Tuy nhiên, anh cảm nhận được cơ thể của Hạo Thiên không thể chịu đựng được sức mạnh của trái tim rồng, phân thân của anh chào tạm biệt mọi người rồi bay vút về phía hành lang thời không, đi tìm Tiêu Chính Văn thực thụ.
Ở một diễn biến khác, mấy người thiếu cung chủ đã tìm thấy đủ ba loại tinh hoa, mặc dù không mong muốn nhưng buộc phải giao lại cho mấy người Tiêu Chính Văn.
Trong lúc tức giận, năm người thiếu cung chủ đã gọi Đông Hoàng Thái Nhất ra một góc khuất và cùng xông lên chém chết hắn, giải tỏa nỗi căm hận mấy ngày nay.
Đến lúc chết, Đông Hoàng Thái Nhất cũng không biết nguyên nhân mình chết là gì, hắn không hiểu tại sao mình dốc sức giúp đỡ các thiên tài ở Chu Thiên Thần Giới nhưng cuối cùng lại bị bọn họ nhẫn tâm chém chết.
Hắn hoàn toàn không ngờ được rằng, ông trùm thật sự đứng sau tất cả lại là Tiêu Chính Văn - người mà hắn luôn xem thường.
Bây giờ hắn đã hết giá trị lợi dụng nên Tiêu Chính Văn cũng chẳng thèm quan tâm đến hắn nữa.
Sau khi hấp thụ hết ba loại tinh hoa, thực lực của Tiêu Chính Văn đã đạt đến cảnh giới cao nhất – Đại Thánh cấp chín.
Đám người Tần Lương Ngọc và Lý Bạch cũng được thừa hưởng theo, thực lực nâng cao ngoài sức tưởng tượng.
Tuy nhiên, điều này cũng đồng nghĩa với việc, cái chết sắp cận kề với mấy người Kiếm Ma, bây giờ bọn chúng chỉ là những con rối không có giá trị.
Tiêu Chính Văn cũng chẳng thương tiếc gì, chỉ một ý nghĩ của anh đã thẳng thừng biến bọn chúng tan thành mây khói.
Sau khi giết hết đám người thiếu cung chủ, mấy người họ tiếp tục đi về phía Ma Vương Cốc, ở đây lại có thu hoạch bất ngờ mà ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không ngờ được.
Đương nhiên cũng có mối nguy hiểm rình rập bên cạnh.
Không vào hang cọp sao bắt được cọp con, không vào Ma Vương Cốc thì sao có thể lấy được thứ mà Tiêu Chính Văn vẫn luôn tìm kiếm bấy lâu nay.
Đoàn người đang tiến về phía Ma Vương Cốc, bỗng nhiên một con quái vật trông khá giống nhện xuất hiện trước mắt, nó lè chiếc lưỡi dài của mình ra để uy hiếp.
Con quái vật này vô cùng hung hãn, nhìn thấy người là mặc sức đánh tới tấp, khiến đám người có thực lực cao như Tần Lương Ngọc cũng bị thương không hề nhẹ.
Riêng Tiêu Chính Văn vẫn đứng sừng sững với khuôn mặt không chút sợ hãi.