Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình nói: “Cứ bình tĩnh, vài hôm nữa đến buổi tiệc rồi còn gì? Rồi cô sẽ biết thôi”.

Đường Băng Vân gật đầu: “Ừm”.

Ngô Bình cười nói: “Băng Vân, khi ấy tôi sẽ tham dự với thân phận là chồng sắp cưới của cô, nhưng chúng ta xa cách kiểu này thì sao được. Nào, vào đây cho tôi ôm một cái, chúng ta bồi đắp tình cảm”.

“Biến!”, Đường Băng Vân đẩy Ngô Bình ra, rồi chạy ra thật xa.

Ngô Bình cười khà khà: “Đùa thôi mà, làm gì mà dữ thế!”

Đường Băng Vân lườm anh: “Anh định sàm sỡ tôi chắc!”, dứt lời, cô ấy đứng dậy, hình như còn bận việc gì đó.

Đường Băng Vân đi rồi, Ngô Bình lại rơi vào trầm tư. Anh tham gia vào vụ này vừa có lợi, vừa có hại. Nếu chuyện thành công, anh sẽ công lớn với Đường Môn, còn nếu thất bại thì có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Chẳng mấy chốc, Ngô Bình đã hút hết hộp thuốc lá, sau đó dập đầu thuốc rồi gọi Lạc Mộng Trần đang ở bếp vào: “Mộng Trần, hôm nay tôi sẽ giúp cô đột phá lên cảnh giới Tiên Thiên”.

Tu vi của Lạc Mộng Trần chỉ còn một cách cảnh giới Tiên Thiên một bước nữa, giờ có Long Hổ Luyện Hình Đan rồi, kết hợp với bài luyện thể của Ngô Bình thì cô ấy sẽ đột phá dễ dàng.

Lạc Mộng Trần mừng rỡ rồi gật đầu thật mạnh.

Hai người đi vào phòng Lạc Mộng Trần, Ngô Bình bảo cô ấy uống đan dược, chờ thuốc ngấm rồi, anh dùng chân khí màu tím đả thông kinh mạch cho cô ấy. Đây là một quá trình rất tốn sức, hai tiếng sau, Ngô Bình đã đầm đìa mồ hôi, toàn thân nóng ran.

Lúc này, Lạc Mộng Trần chợt thấy có một luồng sức mạnh lan ra khắp người mình, cô ấy Bao Đan rồi.

Ngô Bình cười nói: “Cảm nhận đi”, nói rồi, anh rời khỏi phòng rồi khẽ đóng cửa lại.

Lạc Mộng Trần đã đột phá, việc còn lại là cảm nhận sự thay đổi của bản thân, vậy nên không cần anh chỉ dẫn nữa.

Ngô Bình đi tắm rồi nằm bất động trên giường, một lát sau đã ngủ say.

Không biết bao lâu sau, anh chợt mở mắt, cảm thấy có một cơ thể mềm mại bên cạnh, anh lập tức ôm chặt vào lòng, không cần nhìn anh cũng biết đây là cơ thể phụ nữ, nội tâm bắt đầu nhộn nhạo.

“Anh Ngô Bình…”, là giọng nói của Lạc Mộng Trần.

Ngô Bình quay lại, dù phòng tối đen, nhưng anh vẫn nhìn thấy rõ cô ấy.

Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, rồi chuyện gì đến cũng đến. Khi trời tờ mờ sáng, Lạc Mộng Trần mới lặng lẽ rời đi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Mới sáng sớm, Trương Lệ đã gọi Ngô Bình đi chuyển sang nhà mới, hôm qua họ đã chuyển hết đồ đạc đi rồi, nay sang ở là xong.

Nhà mới của họ hơn một nghìn mét vuông, ngoài ra còn có sân nên rất rộng rãi.

Ngô Bình chuyển đi thì Lạc Mộng Trần và Chu Nhược Tuyết cũng đi theo. Đồ của hai cô gái rất nhiều, gần chất kín cả sân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK