Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai nắm đấm chạm nhau, Đoàn Thuần cảm giác như bị một quả núi sắt đập vào vậy. Gã văng ra mấy mét, chưa tiếp đất đã bị Ngô Bình giẫm xuống đất.

Cả toà nhà rung chuyển, sàn nhà vỡ vụn. Đoàn Thuần phun ra một ngụm máu tươi.

Gã kêu lên: “Đoàn Long là chú hai của tôi…”

“Rắc!”

Động tác của Ngô Bình nhanh như cắt, đá bay đầu gã!

Sau khi đánh chết Đoàn Thuần, anh lướt đến trước mặt ông lão. Ông lão này ở cảnh giới Võ Thần, bàn tay gầy gò túm lấy Ngô Bình nhưng bị anh nắm chặt rồi vặn mạnh.

Một âm thanh giòn tan vang lên, cánh tay ông lão bị gãy mấy đoạn, đau đớn hét ầm lên.

Ngô Bình bóp cổ ông lão rồi nhấc đối phương lên, lạnh lùng hỏi: “Vì sao muốn hại tôi?”

Ông lão vội đáp: “Xin bớt giận! Là Đoàn Thuần mời tôi đến đây. Nếu biết cậu mạnh như vậy, tôi chắc chắn không dám dây vào!”

“Đoàn Thuần là ai?”, Ngô Bình hỏi.

Ông lão chỉ vào thi thể trên sàn: “Đó là Đoàn Thuần, là cháu gọi Đoàn Long bằng chú”.

Ngô Bình híp mắt: “Đoàn Thuần muốn làm gì?”

Ông lão đáp: “Cậu ta bảo cậu nhất định đang nắm giữ bí mật gì đó, muốn tôi hỏi được bí mật của cậu”.

Ngô Bình hỏi tiếp: “Đoàn Long có biết chuyện này không?”

Sắc mặt ông lão hơi thay đổi: “Tất nhiên là biết”.

Ngô Bình ném ông lão xuống sàn, hờ hững bảo: “Mang thi thể Đoàn Thuần cút khỏi đây đi. Nhắn với Đoàn Long rằng tôi cần lời giải thích từ anh ta!”

Ông lão như được đại xá, vội vàng bế thi thể Đoàn Thuần lên rồi chạy ra khỏi khách sạn.

Sau khi ông lão đi rồi, Ngô Bình hơi nhíu mày. Quả nhiên Đoàn Long không phải người lương thiện gì, còn dám tính kế với anh. Có điều, đối phương đánh giá thấp anh quá!

Ban nãy, ông lão vừa thi triển khống tâm thuật thì anh đã biết rồi. Anh âm thầm niệm chú để giữ tỉnh táo, rồi tương kế tựu kế, xem họ giở trò gì.

Không bao lâu sau, Diệp Thiên Tông và Diệp Huyền đã đến nơi. Thấy căn phòng lộn xộn, Diệp Thiên Tông ngạc nhiên hỏi: “Sư đệ đánh nhau với ai à?”

Ngô Bình kể lại chuyện của Đoàn Long. Diệp Thiên Tông hơi cau mày: “Sư đệ, trước đây anh đã nhắc nhở cậu rồi. Không nên quá thân thiết với Đoàn Long, phải cẩn thận đề phòng”.

Diệp Huyền nói: “Ông nội à, Đoàn Long đứng đầu Thiên Long, cháu nghĩ không nên đối đầu trực diện với người này. Tiền bối chỉ cần rút khỏi Thiên Long là được”.

Diệp Thiên Tông hỏi Ngô Bình: “Sư đệ nghĩ sao?”

Ngô Bình nhẹ nhàng đáp: “Đoàn Long dám tính kế với em, em không thể bỏ qua dễ dàng như thế!”

Diệp Thiên Tông khuyên giải: “Sư đệ, nhà họ Đoàn là gia tộc võ lâm, thế lực rất mạnh. Nếu không cần thiết thì không nên đối chọi với họ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK