Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Mỵ bật cười: “Tôi cảm thấy cô đã bắt đầu căng thẳng, điều này chứng tỏ tôi đã đúng”.

Cổ Thanh Liên bình thản nói: “Tôi chẳng có gì phải căng thẳng cả. Mặc dù tôi và anh ấy quen nhau đã lâu nhưng tôi cũng không chắc có thể giữ được trái tim của anh ấy. Anh ấy là thần long trên trời, sẽ có một ngày bay lên chín tầng mây, đến lúc đó chỉ có người có thể theo chân được anh ấy mới có thể đi cùng anh ấy xa hơn”.

Liễu Mỵ tắt nụ cười, thở dài: “Không sai. Nếu chúng ta không đủ mạnh và ưu tú thì cũng không cách nào cùng anh ấy trải nghiệm nhiều thứ tuyệt vời hơn”.

Lúc này Ngô Bình đã dồn tâm sức cho việc luyện đan, bắt đầu luyện Thiên Kiêu Đan.

Trong ký ức của cậu có cách luyện chế Thiên Kiêu Đan, vì vậy luyện lò đầu tiên đã rất thuận lợi. Lò này cậu luyện được bốn viên đan dược, hơn nữa tất cả đều là thượng thượng phẩm.

Lò thứ hai được năm viên đan dược, đều là đan cực phẩm.

Lò cuối cùng cậu đã thử dùng sức mạnh Cửu Dương Hóa Cấm, luyện được năm viên Thiên Kiêu Đan tuyệt phẩm.

Cậu luyện xong đan dược thì đã là hoàng hôn. Cậu đẩy cửa bước ra, hai cô gái đồng thời đứng dậy, đồng loạt lên tiếng.

“Em trai, sao rồi?”

“Công tử, thành công chưa?”

Ngô Bình cười, nói: “Vận may không tồi”.

Cậu lấy ra hai viên Thiên Kiêu Đan tuyệt phẩm, tặng cho Cổ Thanh Liên và Liễu Mỵ mỗi người một viên rồi nói: “Mặc dù đan dược này không bằng Bát Môn Kim Thủy Đan hoàn chỉnh nhưng hiệu quả của nó cũng không khác mấy”.

Liễu Mỵ vui mừng: “Công tử, quý giá thế này, Liễu Mỵ không có gì để báo đáp”.

Ngô Bình: “Đừng khách sáo, lát nữa còn phải nhờ cô giúp tôi vào thánh cảnh Đại Diễn mà”.

Liễu Mỵ gật đầu: “Không thành vấn đề”.

Cổ Thanh Liên nhìn viên đan dược, kinh ngạc nói: “Tiểu đệ, viên đan dược này trông thật hoàn mỹ, là đan dược cực phẩm sao?”

Ngô Bình: “Đan dược tuyệt phẩm, thuộc loại tuyệt bản đấy. Trong thiên hạ không có người thứ hai có thể luyện được một viên đan dược giống hệt như vậy đâu”.

Đan dược cực phẩm có thể giới hạn các loại thuốc trong khuôn khổ, luyện đan dược đến mức tinh tế nhất, đạt đến hiệu quả tuyệt vời nhất. Còn đan dược tuyệt phẩm là thứ được thăng hoa từ cơ sở của đan dược cực phẩm, tạo nên dược lực cực kỳ mạnh, những dược lực dư này sẽ nâng hiệu quả của đan dược lên hẳn ba cấp.

Vì vậy mỗi viên đan dược tuyệt phẩm đều là sản phẩm duy nhất của thầy luyện đan, bất cứ thầy luyện đan nào cũng không bắt chước được.

Đôi mắt xinh đẹp của Cổ Thanh Liên sáng lên, cô ta nói: “Tuyệt phẩm đan dược, em trai, cậu thật là quá lợi hại”. Cô ta vừa nói vừa ôm lấy cổ Ngô Bình, hôn lên má cậu một cái thật mạnh.

Ngô Bình bối rối, cậu biết Cổ Thanh Liên đang diễn cho Liễu Mỵ xem nên nói: “Tối nay Quân Tử Lâu bán đấu giá đan dược mà tôi luyện chế, tôi sẽ đưa qua đó thêm một viên Thiên Kiêu Đan tuyệt phẩm nữa”.

Hai cô gái vui vẻ theo cùng, thế là cả ba người cùng đến Quân Tử Lâu.

Giờ Ngô Bình đã là khách quý của Quân Tử Lâu, cậu vừa đến thì đã được tiếp đãi nồng nhiệt, được sắp xếp chỗ ngồi gần bục đấu giá ở hội trường đấu giá.

Cuộc đấu giá được tổ chức ở một sảnh khá rộng, ít nhất cũng có một ngàn người tham gia. Có điều không khí cực kỳ yên tĩnh, không ai nói chuyện với nhau, hơn nữa phần lớn đều đeo mặt nạ.

Cổ Thanh Liên: “Những người này đeo mặt nạ là vì không muốn người khác biết được thân phận của Âm mình sao?”

Ngô Bình từng tham gia hội đấu giá nên nói: “Những mặt nạ đó có thể che giấu khí tức của người đeo, trước giờ giới tu hành luôn là cá lớn nuốt cá bé, đeo mặt nạ vào thì vừa có thể giữ kín thân phận vừa có thể tạo cảm giác thần bí. Dù gì thì cũng không có ai biết được đằng sau mỗi tấm mặt nạ là một cao thủ như thế nào”.

Thời gian không còn sớm nữa, mười phút sau, cuộc đấu giá bắt đầu, Phương Quân Tử đích thân chủ trì. Sau khi không khí được làm nóng thì cuối cùng Bát Môn Kim Thủy Đan của Ngô Bình cũng được ra mắt.

Vì những người tham gia đều có thể biết trước được thông tin nên hơn một nửa những người có mặt ở hiện trường đến tham gia là vì Bát Môn Kim Thủy Đan.

Phương Quân Tử đặt đan dược trên lòng bàn tay, trên mặt viên đan dược đó có tám phù văn lơ lửng, toát ra hàng ngàn ánh sáng với màu sắc khác nhau, không gian xung quanh sân khấu không ngừng xuất hiện những đóa hoa sen màu trắng, tỏa hương thơm ngát.

Mọi người đều tròn mắt, có người còn kích động đến mức run lên.

“Chắc đây là Bát Môn Kim Thủy Đan hoàn chỉnh. Chẳng phải nói không còn ai trên đời có thể luyện được nữa sao?”

“Tôi mà có được viên đan dược này thì nhất định sẽ có thể cãi lại mệnh trời, theo con đường của Thiên Kiêu”.

Phương Quân Tử nhìn quanh và rất hài lòng với phản ứng của mọi người, nói: “Các vị đều biết hiện tại Bát Môn Kim Thủy Đan tốt nhất trên thị trường chỉ có bốn công dụng, hơn nữa người ngoài rất khó tìm được. Còn viên đan dược trong tay tôi đây là viên Bát Môn Kim Thủy Đan hoàn chính với tám công dụng. Đan dược tám công dụng không chỉ có hiệu quả gấp đôi loại bốn công dụng mà là gấp mấy chục lần, mấy trăm lần. Hơn nữa, đan dược này là đan dược cực phẩm, hiếm có trên đời”.

Hội trường lập tức nhốn nháo lên, mọi người đều háo hức muốn mua viên đan dược này nhưng Phương Quân Tử lại cứ muốn nhem thèm mọi người, nói: “Chỉ có khách quý của Quân Tử Lâu mới được đấu giá viên đan dược này”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK