Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng là gan to bằng trời, cậu có mấy cái mạng đấy? Dám một mình điều tra chúng tôi!”, người trung niên châm chọc hỏi cậu.

Ngô Bình: “Các ông bắt nhiều cô gái như vậy, nếu tôi biết rồi dĩ nhiên phải điều tra cho rõ”.

Người trung niên khinh thường nói: “Một con sâu bọ mà cũng dám hỏi chuyện của Thần Long, thật là nực cười. Quỳ xuống đi, có lẽ tôi có thể rộng lượng giữ làm người hầu”.

Ngô Bình hừ một tiếng: “Để tôi làm việc cho ông, ông cũng xứng à?”

Người trung niên nổi giận: “Cái thứ không biết điều, đánh nó”.

Hai người đi theo một trái một phải nhào đến, một cầm dao, một cầm kiếm, dao quang kiếm ảnh phối hợp chặt chẽ.

Ngô Bình biết hôm nay phải có trận chiến này, cậu rút đao xương Thiên Tai, ánh đao lóe lên, cả người và vũ khí đều bị trúng một đao, một người bị chém từ vai trái đến hông phải, người còn lại bị chém thành đôi từ giữa.

Thi thể ngã xuống, đao xương Thiên Tai trong tay Ngô Bình lóe sáng, đã hút hết tinh huyết sinh mệnh của hai người.

Người trung niên ngạc nhiên, hai người vừa chết đó là người giỏi giang trong đám thuộc hạ của ông ta, thực lực không yếu, thế mà lại bị tên này giết.

“Lên hết cho tôi”, ông ta vung tay, có người lao ra từ trong điện. Tu vi của đám người này đều không yếu, trong đó lại có không ít tu sĩ Bí Cảnh.

Đoàn kết là sống, nhìn thấy nhiều người xông đến thế, Ngô Bình cảm thấy hơi đau đầu. Cậu hít sâu một hơi, quyết định thi triển ba trong năm tuyệt học lớn mà người nhà họ Lục tặng, Hoan Thế Thiên Trảm!

Hoan Thế Thiên Trảm này bao hàm ảo thuật, có thể dùng dao, cũng có thể dùng kiếm, là một kiểu tu luyện khá khó trong năm tuyệt học lớn, nhưng uy lực cực kỳ lớn.

Ngô Bình vượt qua Thiên Bi, sở hữu võ cốt Tiên Thiên, cộng thêm việc cậu tu luyện Hoan Không Đại Đạo, đồng thời sở hữu mộng cảnh Huyền Thiên, tất cả những điều này làm cho cậu dễ dàng điều khiển Hoan Thế Thiên Trảm.

Hoan Thế Thiên Trảm có tất cả mười hai thức, sáu mươi chiêu. Trước đó cậu đã từng nghiên cứu nhưng thời gian tu luyện lúc đó vẫn chưa chín mùi nên vẫn chưa chính thức tập luyện.

Thấy địch ngày càng nhiều, chính là cơ hội tốt để cậu luyện dao.

“Dao lên”, cậu lập tức sử dụng Hoan Thế Thiên Trảm, đao xương Thiên Tai biến mất, cả người cậu cũng biến mất, người xung quanh cũng dần rời vào trạng thái ảo giác, Ngô Bình trước mặt biến thành người khổng lồ cao mười mét, tay cầm thanh đao lớn dài hai mươi mét, cảm giác bị áp bức kinh người khiến ánh mắt họ đờ đẫn, cảm thấy càng sợ hãi.

“Chuyện gì thế?”, người trung niên giật thót, nhanh chóng ổn định lại tâm thần. Nhưng cho dù ông ta ổn định như thế nào, cả sân viện cũng đã bị mộng cảnh Huyền Thiên của Ngô Bình bao phủ, biến thành một thế giới hư ảo.

Một tia đao quang xuất hiện trong không trung, người trung niên không kịp tránh, chỉ có thể giơ tấm khiên hình tròn trên tay trái lên trước mặt.

Đây là thức thứ nhất của Thiên Trảm, đao quang xoẹt qua, tấm khiên và cánh tay của người trung niên cùng bị chém đứt, ông ta thét lên, lùi về sau.

Tiếng thét thảm thiết liên tục vang lên, đao quang xuất hiện trong thế giới ảo, hết người này đến người khác bị chém chết tại đó.

Ngô Bình hoàn toàn chìm đắm trong việc tu luyện Hoan Thế Thiên Trảm, thức thứ nhất, thức thứ hai, khi cậu hoàn thành thức thứ mười hai, hơn một trăm thi thể đã ngã xuống trong sân viện, trong đó có cả người trung niên dẫn đầu đó”.

Hoan Thế Thiên Trảm tiêu tốn rất nhiều sức lực, cũng may đao xương Thiên Tai có thể liên tục lấy sức sống từ cơ thể những người này, vì vậy Ngô Bình không những không cảm thấy mệt mà còn tràn đầy năng lượng.

“To gan!”

Trong không trung vang lên một giọng nói đầy tức giận, một tia kiếm quang màu đen từ trên trời rơi xuống như thác nước từ trên trời giáng xuống, phút chốc bao trùm Ngô Bình.

Đối mặt với kiếm quang đáng sợ này, Ngô Bình lại rất bình tĩnh, vung nhẹ đao xương Thiên Tai trong tay, thời gian trở nên chậm hơn, kiếm quang lại dừng ở nơi cách đỉnh đầu cậu vài mét.

Cậu nhảy lên bay lên không trung, đây là một nam tu khoảng ba mươi tuổi, vẻ mặt hung tợn, mắt vẫn dán chặt dưới đất. Nhưng lúc này hắn đã kịp phản ứng lại, mắt và cổ chậm rãi chuyển hướng về phía Ngô Bình, muốn nhìn rõ người đột nhiên xuất hiện bên cạnh này là ai.

Đao quang lóe lên, đầu người này văng ra xa, đường đường là một tu sĩ Thần Thông cấp bảy thế mà cứ thế bị chém chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK