Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Ngô Bình bỗng nhắm mắt, Võ Hồn hình người lại mở mắt, lập tức dùng ngón tay bắn mấy cái rồi đá thêm vài cú.

“Chát!”

Một thanh kiếm tre bị bắn ra, thân kiếm nổ tung, biến thành vô số sợi tre. Ba thanh kiếm còn lại cũng bị mở ra, toàn bộ đều nổ thành sợi tre, không dùng được nữa.

Bốn đệ tử Thục Sơn đều sững sờ. Như vậy có nghĩa là người tên Ngô Bình này đã đánh bại bốn người bọn họ!

Trần Hạc Niên cất lời: “Hết giờ! Ngô Bình không trúng chiêu nào mà còn đánh bại bốn kiếm tu, thưởng ba mươi điểm!”

“Giỏi quá!”, mọi người đều thất kinh: “Đánh thắng bốn đệ tử Thục Sơn trong bài kiểm tra, mạnh thật! Bốn người họ là đệ tử chân truyền của Thục Sơn đấy!”

Trần Hạc Niên cười bảo: “Anh Ngô, mời anh bước vào bài kiểm tra thứ ba”.

Ngô Bình gật đầu. Anh lấy một thanh trường kiếm từ kệ binh khí, đứng trước mặt Kiếm Khối.

Kiếm Khối cầm kiếm chào, sau đó đâm ra thức thứ nhất, có nghĩa là nó chuẩn bị ra tay.

“Xoẹt!”

Vung kiếm, hai luồng ánh sáng đấu với nhau, anh tiến tôi lui, nhanh như chớp!

Âm thanh của kiếm vang vọng khắp nơi. Một chiêu, hai chiêu, rồi chẳng mấy chốc đã đấu được mười chiêu! Ngô Bình là đại tông sư võ học, mỗi nhát kiếm đều tuyệt diệu đến mức khiến Kiếm Khối rơi vào thế hạ phong!

Nhìn thấy cảnh tượng này, đệ tử Thục Sơn sững sờ: “Không ngờ Kiếm Khối bị Ngô Bình áp chế hoàn toàn, sao lại thế được! Thực lực của Kiếm Khối được chế tạo dựa theo thực lực của kiếm tiên cơ mà!”

Trần Hạc Niên bảo: “Uy lực của Kiếm Khối chỉ thật sự phát huy sau mười hai chiêu!”

Khi họ đang nói chuyện, Ngô Bình đã tiếp mười hai chiêu. Đến chiêu thứ mười ba, kiếm thế bỗng thay đổi. Ánh sáng kiếm hình cầu từng đợt đánh về phía Ngô Bình hệt như sao băng.

Thanh trường kiếm trong tay Ngô Bình lay động, hoá thành ánh sao rợp trời, bay về phía sao băng.

“Ầm ầm ầm!”

Mỗi một lần tấn công đều phát ra tiếng nổ như sấm rền. Mười hai tiếng nổ liên tiếp vang lên. Kiếm Khối lùi thật nhanh, Ngô Bình bèn thừa thế phản đòn, áp chế nó lần nữa.

Mười ba chiêu, mười bốn chiêu, mười lăm chiêu!

Lần này, ngay cả Trần Hạc Niên cũng không giấu được vẻ kinh ngạc: “Sau mười chín chiêu, Kiếm Khối sẽ thi triển kiếm pháp Địa Tiên. Không biết Ngô Bình sẽ tiếp được mấy chiêu?”

“Nếu là kiếm pháp Địa Tiên thì ngay cả Chân Nhân còn phải chật vật mới đỡ được. Chắc Ngô Bình sẽ không tiếp chiêu được đâu nhỉ?”, bốn kiếm tu Thục Sơn cũng bước đến gần, một trong số họ lẩm bẩm.

Một người khác lên tiếng: “Tôi nhớ từ khi bảng Nhân Tiên được tổ chức đến nay, người mạnh nhất cũng chỉ tiếp được ba chiêu kiếm pháp Địa Tiên, đúng không?”

“Phải. Người đó kiên trì đến chiêu kiếm pháp thứ hai mươi mốt, cuối cùng bại dưới ‘Lạc Tuyết’ - chiêu thứ hai mươi hai”.

Mười sáu chiêu, mười bảy chiêu, mười tám chiêu!

Đến chiêu thứ mười chín, kiếm thế lại thay đổi, trở nên nhẹ nhàng như có như không, gió dữ thổi từng cơn, ánh sáng kiếm bắt đầu thoắt ẩn thoắt hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK