Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người nhìn sang thì thấy một gã đàn ông cao to lực lưỡng, phải cao tới hơn hai mét, lông mày xanh, tóc đỏ, mắt vàng đi vào.

Nhìn thấy người này, đám đông kinh ngạc. Có người nói: "Thế tử Man Vương - Hỗn Tà!"

Vân Tề Thương vội vã bước lên phía trước nói: "Thế tử Hỗn Tà, cậu tới mà không báo trước để chúng tôi chuẩn bị tiếp đón trọng thể!"

Rõ ràng kẻ này không nằm trong danh sách khách mời, sự xuất hiện bất ngờ của hắn khiến Vân Tề Thương bất ngờ.

Hỗn Tà cười hi hi đáp: "Nghe nói ở đây có người đẹp nên bổn công tử tới xem xem".

Nói rồi, ánh mắt hắn dừng lại ở ba cô gái bên cạnh Ngô Bình, nói: "Ba cô này trông được đấy, để cho tôi đi!"

Vân Tề Thương cười khổ đáp: "Vị này là đệ tử tinh anh của Thiên Địa Kiếm Tông, đại sư luyện đan bốn sao tím - Trương Tiểu Bình công tử".

Hỗn Tà nghe xong thì cười lạnh đáp: "Thiên Địa Kiếm Tông cái quái gì chứ, người phụ nữ tôi muốn thì phải có bằng được".

Nói rồi hắn đẩy Vân Tề Thương sang một bên rồi đi thẳng về phía Ngô Bình. Hắn ngông nghênh nói: "Ba cô gái này bổn công tử sẽ đưa đi, anh có ý kiến gì không?"

Ngô Bình thong thả đứng dậy quan sát đối phương rồi đáp: "Nếu anh chịu được một chưởng của tôi thì muốn đưa ai đi cũng được".

Hỗn Tà cười lạnh: "Một chưởng? Được, tôi sẽ đứng im không động đậy cho anh đánh!"

Lúc này Hoàng Nguyên Sinh ở bên cạnh khẽ nhắc nhở: "Trương sư huynh, người này là con trai của Man Vương, có Man lực mạnh kinh hoàng. Anh ta còn tu luyện Man Hoàng Kinh rất lợi hại nên da thịt cứng như đồng thau".

Anh ta đang lo Ngô Bình đánh cược như vậy sẽ gặp bất lơị.

Ngô Bình còn chẳng buồn chuẩn bị trước, bất thình lình xuất chưởng.

"Đoàng!"

Hỗn Tà bay ra xa, đụng hỏng mấy cái bàn rồi bay thẳng ra sảnh lớn. Sau khi tiếp đất hắn thổ huyết, quỳ trên đất không động đậy, vẻ mặt vô cùng đau đớn.

Ngô Bình bước ra, thản nhiên nói: "Cú đấm này của tôi vốn có thể đánh chết anh, nhưng giữa chúng ta không có thù hận gì, tôi tạm thời tha cho anh một mạng".

Cảnh này khiến tất cả mọi người ngây ngốc, mạnh quá đi mất!

Hồn Tà ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Ngô Bình: "Sao anh làm được?"

Ngô Bình: "Anh chỉ dùng sức lực để bảo vệ cơ thể, không thể chống được ý nghĩa võ học của tôi".

Hồn Tà chật vật đứng dậy, hắn chắp tay với Ngô Bình: "Tôi phục rồi!"

Ngô Bình không để ý tới hắn, trở về vị trí của mình. Vân Tề Thương vội bước lên trước xin lỗi: "Thưa cậu, thật xin lỗi vì chuyện vừa rồi".

Ngô Bình nói: "Không sao, tôi chọn ba cô gái này, chọn ngày cưới sau".

Vân Tề Thương cười nói: "Đó là phúc của bọn họ".

Buổi tiệc vừa mới bắt đầu, sau đó còn có biểu diễn múa hát, Vân Tề Thương lần lượt đi mời rượu các cậu chủ.

Vân Tịch và hai cô gái ngồi bên cạnh Ngô Bình, rót rượu gắp thức ăn cho anh.

"Chồng, thời gian gần đây thời cuộc thay đổi, đa phần không gian gập đã mở. Những thế lực trước nay không qua lại gì với nhau, nay bỗng trở thành hàng xóm, trước mắt đều đang giao tiếp với nhau một cách cực kỳ cẩn thận. Nhưng theo em thấy, đợi sau khi các thế lực lớn tìm hiểu tường tận thì sẽ không tránh khỏi chiến tranh. Cuối cùng sẽ là cá lớn nuốt cá bé, cá bé ăn tôm tép. Ít nhất sẽ mất đi bảy phần thế lực của cả đại lục Côn Luân".


Ngô Bình: "Trong giới tu hành, mạnh được yếu thua, đều trong dự liệu cả".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK