Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Nghi Mẫn mở đấu giá đầu tiên chính là Ma Thần Luyện Hình Đàn của Ngô Bình, chuyện này khiến Ngô Bình rất bất ngờ.

Rõ ràng mọi người không hiểu rõ về Ma Thần Luyện Hình Đan này, Chu Nghi Mẫn nói: “Đan này, dùng chín loại ma huyết, chín loại tiên huyết, chín loại thần huyết, không những có thể nâng cao thể chất cực mạnh, mà còn có thể cường hóa tinh thần, có được hiệu quả vô cùng thần kỳ! Đáng nhắc nhất chính là dùng đan dược này còn có thể nâng cao tỷ lệ thành công đột phá Bí Cảnh”.

Giới thiệu đan dược xong, Ngô Bình nói: “Đan dược này có giá khởi điểm là một triệu năm trăm nghìn tiền tiên, mỗi lần tăng giá ít nhất là một trăm nghìn tiền tiên”.

Hiệu quả Ma Thần Luyện Hình Đa cũng không tệ, mọi người đều đưa giá, nửa phút sau, được một người đưa ra mức giá hai triệu bốn trăm nghìn tiền tiên mua về.

Sau đó lại đấu giá năm loại đan dược, rồi lại đấu giá viên đan dược Ma Thần Luyện Hình Đan thứ hai. Bởi vì Châu Nghi Mẫn tuyên bố hôm nay chỉ có hai viên Ma Thần Luyện Hình Đan được đấu giá, nên viên thứ hai được bán thành công với giá hai triệu sáu trăm nghìn tiền tiên.

Tiếp đó, lần đấu giá thứ mười, cuối cùng Châu Nghi Mẫn lấy ra Nhập Bí Đan cực phẩm. Đan này vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều mở to mắt, đây là đan dược có thể khiến người ta bước vào được Bí Cảnh đấy, hơn nữa còn là đan dược cực phẩm, chắc chắn là loại dễ gặp nhưng khó có được!

Sau khi giới thiệu tác dụng của đan dược, Châu Nghi Mẫn nói: “Giá khởi điểm của Nhập Bí Đan cực phẩm cấp năm là năm trăm nghìn tiền tiên, mỗi lần thêm giá không được thấp hơn năm mươi tiền tiên”.

Vì giá khởi điểm không cao nên có rất nhiều người đấu giá, tranh giành rất quyết liệt.

“Năm trăm năm mươi nghìn”.

“Sáu trăm nghìn”.

“Bảy trăm nghìn”.

Chỉ mới chưa đầy nửa phút mà giá đã nhảy vọt lên hai triệu. Lúc này vẫn còn hai người đang đấu, một ông già tóc trắng và một thanh niên tóc tím, hai bên không ai chịu thua ai, cứ bám riết lấy đối phương.

“Hai triệu một trăm nghìn”. Ông già tóc bạc bình thản nói, ông ta đến từ tiên giới, thân phận thần bí, chút tiền này đối với ông ta mà nói gần như không đáng là gì.

“Hai triệu hai trăm nghìn”. Thanh niên tóc tím cũng bình thản, dáng vẻ rất tự tin.

Ông già tóc bạc bỗng dưng hỏi Châu Nghi Mẫn: “Chu trưởng quầy, loại đan dược này còn nữa không?”

Châu Nghi Mẫn cười, nói: “Lát nữa vẫn còn một viên”.

Ông già liền nói với thanh niên: “Anh bạn trẻ, chi bằng chúng ta mỗi người nhường một bước, cậu lấy viên này, viên còn lại để tôi, thế nào hả?”

Không ai muốn trả thêm tiền, thanh niên tóc tím nói: “Vậy thì cảm ơn”.

Cuối cùng thanh niên tóc tím đã mua được viên Nhập Bí Đan cực phẩm đó với giá hai triệu hai trăm nghìn.

Tiếp đó là viên Nhập Bí Đan thứ hai, nó đã được ông già tóc bạc mua với giá hai triệu hai trăm năm mươi nghìn tiền tiên.

Cuộc đấu giá của Ngô Bình kết thúc thì cậu ra phía sau. Cuộc đấu giá lần này thu được tổng cộng chín triệu một trăm năm mươi nghìn tiền tiên, trừ đi hai mươi phần trăm phí dịch vụ, Ngô Bình còn lại bảy triệu năm trăm sáu mươi nghìn tiền tiên.

Lúc cậu lấy được tiền thì đã là tờ mờ sáng, lúc này cậu mới quay về Kim Phượng Lâu.

Kim Phượng Lâu hoạt động hai bốn trên hai bốn, không phân biệt ngày đêm. Lúc này, trong một căn phòng nghỉ sang trọng của Kim Phượng Lâu, mấy người Từ Văn Hổ đang tận hưởng dịch vụ mát xa, họ hát karaoke và ăn khuya xong thì đã chơi đến không còn sức, giờ mát xa để khôi phục lại thể lực.

Mấy người họ thấy Ngô Bình vào thì vội nói: “Đại ca, vào chung đi, thủ pháp mát xa chỗ này đã lắm”.

Ngô Bình liếc qua, mấy cô em mát xa này chỉ mới mười mấy tuổi, nhưng thủ pháp lại giỏi, rõ ràng không phải những cô gái phàm tục bình thường.

Cậu gật đầu: “Được, tôi cũng mát xa một lúc, lát nữa chúng ta về”.

Dương Quốc Hào: “Đại ca, chúng tôi đã chơi hết rồi, hai anh cũng gọi một cô gái xinh đẹp?”

Ngô Bình: “Tôi không cần đâu”.

Dương Quốc Hào tò mò hỏi: “Đại ca, chúng tôi đến chơi, còn cậu đã đi đâu?”

Ngô Bình: “Đến tiệm thuốc một chuyến, mua ít thuốc, rồi lại đến tiệm đan dược, bán ít đan dược”.

Dương Quốc Hào vô cùng ngưỡng mộ: “Đại ca còn bán đan dược nữa à? Đúng thật là khiến người ta ngưỡng mộ”.

Ngô Bình: “Chúng ta nghỉ ngơi một chút thì cũng nên về rồi. Nếu về trễ thì sẽ dễ bị phát hiện lắm”.

Sau khi mát xa xong, Ngô Bình dẫn theo mấy người họ quay về lại ký túc xá.

Họ về chưa được nửa tiếng thì kèn đã vang lên, mọi người nhanh chóng thức dậy, tham gia tập thể dục buổi sáng.

Thể dục buổi sáng ở học viện quân sự rất khác so với bên ngoài vì nó được mấy đại sư võ học cùng sáng tạo ra, độ khó rất cao. Chỉ cần tập một lần bài tập này thì đã mệt đến mồ hôi nhễ nhại, toàn thân đều được rèn luyện.

Lần đầu tiên Ngô Bình tập thể dục buổi sáng nhưng cũng không thấy bài tập này có gì quá khó.

Trên thao trường có rất nhiều học viên, chia theo lớp, tạo thành đội hình vuông vắn, động tác đều răm rắp.

Sau khi hoạt động thể dục buổi sáng kết thúc, thì đến giờ ăn sáng, cuối cùng là lên lớp.

Vì đã là lớp cao cấp nên chương trình học chủ yếu xoáy vào rèn luyện thực chiến. Còn về các tiết lý luận còn khuyết trước đó thì Ngô Bình chỉ có thể tự đi học bù.

Bài huấn luyện thực chiến hôm nay cần mọi người đích thân ra chiến trường, cùng quân đội tác chiến.

Đại Hạ hiện giờ không hề yên bình, biên cương phía bắc là đế quốc La Sát hùng mạnh, người La Sát giỏi chiến đấu, lãnh thổ lớn gấp đôi Đại Hạ, đất nước họ mạnh không kém gì Đại Hạ.

Biên cương phía Đông là Đông Doanh, Tiểu La, vì phía bắc giáp với nước lớn nên cũng thường xuyên có va chạm với Đại Hạ.

Biên cương phía nam là phức tạp nhất, tiền triều là triều Tống, năm xưa bị đánh chạy về phía nam, dần dần xâm chiếm nhiều quốc gia phía nam, thành lập nên nước Tống hiện giờ.

Thực lực của nước Tống không bằng Đại Hạ nhưng kinh tế lại phồn vinh, văn hóa phát triển. Ngoài mặt hai nước Hạ - Tống không có mâu thuẫn nhưng trên thực tế lại không ngừng có xích mích nhỏ, biên cương thường xuyên có xung đột quy mô lớn.

Ngoài nước Tống ra, nước Đồ Na ở Tây Nam cũng là một nước lớn. Diện mạo của người Đồ Na không giống người Tống và người Đại Hạ, vì vậy thường xuyên bị người Đại Hạ và người Tống liên kết xử lý. Chẳng hạn sáu mươi lăm năm trước, nước Hạ và nước Tống đã liên thủ nuốt chửng hơn một triệu tám trăm kilomet vuông của nước Đồ Na.

Hôm nay, nơi mà mấy người Ngô Bình phải đến là biên cương của Đại Hạ và nước Đồ Na, hai bên đang có một cuộc chiến tranh cục bộ quy mô nhỏ diễn ra.

Một chiếc máy bay siêu thanh bay qua mấy nghìn kilomet, đưa Ngô Bình từ lớp học cao cấp đến chiến trường ở biên cương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK