Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Băng Nghiên trừng cậu ta một cái: "Cậu đi theo làm gì, làm bóng đèn hả?"

Từ Kiêu nhếch miệng cười: "Hai người yên tâm, tớ sẽ là người hầu của cả hai, hơn nữa đến tối sẽ về!", ý là tối Ngô Bình và Hàn Băng Nghiên sẽ không về nhà.

Ngô Bình: "Ừ, vậy đi chung đi".

Buổi trưa tan học, ba người Ngô Bình đến căn tin ăn cơm. Vừa mới ra khỏi phòng học mấy bước, Ngô Bình đã nghe đến đằng sau có người gọi mình: "Ngô Bình, lâu rồi không gặp".

Ngô Bình dừng lại, quay đầu thấy một nữ sinh đi về phía mình. Cậu gần như không nhận ra cô ta chính là An Na. Hồi đó, An Na cũng không coi là đẹp, nhưng bây giờ cô ta trang điểm lên, vẻ ngoài vậy mà có thể cho tám, chín điểm. Hơn nữa, dáng người cũng không tệ.

"An Na", Ngô Bình nhàn nhạt chào hỏi.

Bên cạnh An Na có một nam sinh cao 1m78, trông hơi gầy, khuôn mặt dài, mắt một mí, để tóc dài, đeo một chuỗi khuyên tai bằng vàng.

Nam sinh kia thấy Ngô Bình thì cười, cố ý lớn tiếng nói: "An Na, đây là cái tên yếu sinh lý đã theo đuổi em hồi cấp hai hả?"

An Na cong môi cười, gật đầu: "Đúng vậy. Rõ ràng là chỗ kia không được, vậy mà dám theo đuổi em. Haiz, đúng là can đảm ghê".

Học sinh xung quanh đều dừng chân chuẩn bị xem trò hay.

Thực ra, Ngô Bình cũng không tính để ý đến An Na, nhưng hai người kia lại lần lượt chế giễu mình đã khiến cậu tức giận. Ngô Bình đi về phía nam sinh tóc dài kia, vỗ vỗ vai cậu ta nói: "Cậu đang nói bản thân đó hả?"

Ngô Bình vừa vỗ hai cái, nam sinh đã cảm thấy bụng dưới của mình co rút lại, cùng với đó là một cảm giác kỳ lạ.

Đúng lúc này, thắt lưng của cậu ta bỗng lỏng lẻo, quần áo trong người lập tức rớt xuống đất. Từ đấy, nửa người dưới của cậu ta cũng hoàn toàn lộ ra trước mặt mọi người.

Mọi người sửng sốt, sau đó các nữ sinh hét toáng lên xoay người đi. Nhưng ngay sau đó, tiếng hét biến thành từng tiếng hô nhỏ.

"Á đù, cậu ta không có cái kia!", một nữ sinh buột miệng thốt ra.

Hóa ra, Ngô Bình thi triển bí lực khiến thứ đó của cậu ta thụt vào trong cơ thể nên bên ngoài mới không nhìn thấy.

An Na cũng sợ ngây người, bạn trai mình vẫn bình thường mà, sao thứ kia lại bỗng dưng biến mất rồi?

Nam sinh hoảng sợ, vội vàng kéo quần lên, mặt mày trắng bệch vươn tay xuống sờ, chỉ cảm thấy không sờ được gì. Cậu ta lập tức hét thảm, trực tiếp té xỉu.

Có người gọi điện thoại, mấy giây sau, An Na hốt hoảng đi đến bệnh viện với bạn trai.

Sau chuyện này, mọi người đương nhiên sẽ không tin tưởng lời nói trước đó của An Na. Ngô Bình chơi bóng lợi hại như vậy thì sao khả năng kia lại không được chứ? Chắc chắn là An Na kia tìm một tên không được nên mới cố tình nói lên người khác. Dù sao, người không chiếm được sẽ sinh ra lòng ghen ghét.

Sau khi ăn cơm ở căn tin, Nghiêm Lãnh Thạch gọi đến hỏi Ngô Bình chiều có rảnh hay không, ông lớn trong tỉnh kia sẽ đến vào buổi chiều.

Ngô Bình nói có, hẹn lúc ba giờ chiều.

Buổi chiều luyện bóng một lát, Ngô Bình bèn gọi xe đi đến nhà họ Nghiêm, đến nơi thì vừa đúng ba giờ.

Nghiêm Hiếu Văn đứng chờ ở cửa, Ngô Bình vừa tới thì đã được mời đến phòng khách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK