Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không có thời gian để đợi, anh thu lấy cái lò luyện rồi bắt đầu đi tìm Nhậm San San. Một giây sau, thần niệm của anh đã khóa chặt Nhậm San San, Ngô Bình lập tức xuất hiện trước mặt cô.

Nhậm San San lúc này đã ra máu, cô ấy trông vô cùng đau đớn, sẽ sinh ngay lập tức.

Nhìn thấy cảnh này Ngô Bình sững sờ, sau đó vội vã nắm chặt tay cô. Một luồng tiên lực đi vào người khiến cô thoải mái hơn nhiều.

Thấy Ngô Bình, cô ấy cười nói: "Em biết anh nhất định sẽ tới kịp mà".

Ngô Bình thở dài: "Tại sao lại giấu anh chuyện em mang thai?"

Hơn nửa năm nay, Ngô Bình không bận tu luyện thì cũng phải lo một đống việc khác. Anh chỉ thi thoảng nói chuyện vài câu với Nhậm San San bằng lá bùa liên lạc. Có vài lần anh tới muốn gặp cô nhưng Nhậm San San đều tìm cớ tránh mặt.

Nhậm San San cười đáp: "Em là người muốn có con, là do em tự quyết định. Anh bận như vậy, em sợ anh bị phân tâm, cho nên mới không nói với anh".

Ngô Bình dịu dàng lau mồ hôi trên trán cô rồi nói: "Em thật là ngốc"

Trong lúc nói chuyện, Thánh Huyết trong cơ thể anh đi vào bào thai.

Đó là một bé trai, rất khỏe mạnh.

Mẹ Nhậm San San cũng tỉnh lại. Ngô Bình vỗ một cái lên vai bà ấy, một luồng khí ấm nóng đi vào cơ thể khiến tinh thần bà tỉnh táo và sảng khoái gấp trăm lần.

"Ngô Bình, cháu đến rồi ", bà ấy cười nói.

Ngô Bình gật đầu đáp: "Bác gái, cháu tới muộn rồi. Cháu xin lỗi".

Mẹ Nhậm San San cười đáp: "Không sao không sao, là San San không cho bác nói với cháu. Đúng rồi, để bác đi gọi bác sĩ".

Ngô Bình: "Bác gái, không cần đâu, để cháu đỡ đẻ cho".

Sau khi thai nhi hút được Thánh Huyết, Ngô Bình tiếp tục giúp thai nhi điều dưỡng.

Nhậm San San không còn khó chịu nữa, cảm giác đau đớn cũng biến mất, cơ thể ngược lại còn rất thoải mái. Lúc này nhìn gương mặt cô ấy rất hạnh phúc, đứa trẻ thì sắp ra đời còn người đàn ông của cô thì đang ở ngay bên cạnh, như vậy là quá đủ để khiến cô hạnh phúc.

Ngô Bình hỏi: "Bác trai đâu rồi?"

Nhậm San San: "Bố em ban nãy còn ở đây mà sau đó nhận được một cuộc điện thoại xong liền chạy ra ngoài, hỏi đi đâu ông ấy cũng không nói".

Ngô Bình: "Ở Hải Thành vẫn tốt chứ? Anh xem tin tức, họ nói ở đây còn tốt hơn ở Giang Nam".

Nhậm San San thở dài đáp: "Tốt gì cơ chứ. Con người ở đây giờ chia thành các giai cấp khác nhau. Giờ người làm quan và người có tu vi là có địa vị nhất. Cũng may là trước đó anh tặng em một ít tiền bùa, còn phái người bảo vệ em, không thì em còn sống không tốt bằng người bình thường nữa".

Lúc này anh cảm nhận được lò luyện Minh Thần rung lắc rất mạnh nên lôi nó ra xem. Lúc này lò luyện đang không ngừng phun ra khói tím. Qua mấy phút sau, một ánh sáng chín màu tỏa ra xung quanh, ngưng tụ thành một đài sen cửu phẩm! Đài sen phát ra chín loại thần quang. Con người đi vào trong ánh sáng này thì cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Trong truyền thuyết, chỉ có Phật Đà mới đủ tư cách ngồi lên đài sen cửu phẩm, tại sao thứ cao quý như vậy lại được nhả ra từ lò luyện Minh Thần? Lẽ nào liên quan đến hoa sen máu kia?

Nhậm San San kinh ngạc hỏi: "Anh, đây là gì vậy?"


Ngô Bình: "Là đài sen cửu phẩm, đồ tốt".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK