Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông trung niên bỗng nhớ đến gì đó, bèn nói: “Cha nghe thấy tin tức gì chưa? Đệ nhất Kiếm Bảng vừa gia nhập Chí Tôn Kiếm Đường, chắc không phải là cậu ta chứ?”

Ông lão giật mình, nói: “Ngày mai con đi thăm hỏi thử. Cho dù không phải cậu ta, thì đệ nhất Kiếm Bảng cũng tiền đồ vô lượng, chúng ta cũng phải qua lại nhiều với cậu ta”.

“Vâng, sáng mai con sẽ đi!”

Bên kia, Ngô Bình đã quay về Tử Long Phong, mà thời gian cũng đã qua nửa đêm.

Thu Sinh vẫn chưa nghỉ ngơi, vội đẩy cửa đi vào, nói: “Cậu Ngô có thu hoạch được gì không?”

Ngô Bình: “Cũng được”.

Lúc này, cậu bỗng nhìn sang bên trái, sau lưng gốc hoa, một cô gái trẻ trung xinh đẹp chợt giật mình, vội đi ra, hành lễ với Ngô Bình: “Bái kiến cậu Ngô”.

Thu Sinh vội giới thiệu: “Cậu Ngô, đây là đệ tử hạ viện hầu hạ cậu hằng ngày, tên Tử Họa”.

Ngô Bình không nghĩ nhiều, chỉ nói: “Sinh hoạt hằng ngày không cần hầu hạ, hai người lui xuống đi!”

Thu Sinh và Tử Họa vội cáo lui, Ngô Bình thì ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện Vô Lượng Kiếm Kinh.

Tu luyện Vô Lượng Kiếm Kinh khác với những công pháp khác, điểm khó nhất của nó nằm ở giai đoạn đầu tu luyện. Bởi vì muốn tu luyện Vô Lượng Kiếm Kinh thì phải ngưng tụ được một pháp trận Vô Lượng.

Pháp trận Vô Lượng có tính dung nạp rất mạnh, có thể hấp thụ bất kỳ công pháp nào, không ngừng luyện hóa, không ngừng mạnh hơn. Nhưng chính vì như vậy mà pháp trận Vô Lượng rất khó để tạo ra, ngay cả bản thân Vô Lượng Kiếm Tôn cũng phải dựa vào một món dị bảo mới qua được cửa ải này.

Ngô Bình cũng không có dị bảo kia, cậu muốn ngưng tụ pháp trận Vô Lượng thì độ khó có thể còn gấp trăm nghìn lần so với Vô Lượng Kiếm Tôn tu luyện năm đó.

Nhưng chẳng mấy chốc, cậu chợt nhớ đến một phương pháp, chính là dùng Tiên Thiên Bát Quái Đồ, tiến hành tính toán pháp trận Vô Lượng, sau đó dùng hình thức của pháp trận Bát Quái để xuất hiện.

Cậu biết rõ, Bát Quái chứa đựng tất thảy pháp trận trên thế gian, tuy pháp trận Vô Lượng huyền diệu, nhưng cũng không thoát khỏi phạm vi của Bát Quái.

Vì thế, Ngô Bình dứt khoát mở pháp trận Vô Lượng, dùng nguyên lý của Tiên Thiên Bát Quái để xây dựng.

Trong quá trình xây dựng, cậu phát hiện nếu đưa Cửu Cung vào trong thì gần như có thể khiến pháp trận Vô Lượng càng thêm linh hoạt, mạnh hơn nữa.

Lúc này, trong thân thể Ngô Bình xuất hiện một hoa văn Cửu Cung Bát Quái khổng lồ, hoa văn biến hóa khó lường. Một khắc sau, một pháp trận Vô Lượng giai đoạn đầu xuất hiện, tuy vẫn là hình dáng ban đầu, nhưng nó đúng là pháp trận Vô Lượng!

“Quả nhiên là được!”. Ngô Bình vui mừng, cậu biết chỉ cần tiếp tục tu luyện, không bao lâu nữa cậu có thể hoàn thành được đại trận hoàn thiện.

Bất giác trời đã sáng, cậu ăn vài món ăn sáng do Tử Họa chuẩn bị, rồi lại tiếp tục luyện công.

Lúc này Thu Sinh đi vào, nói: “Cậu Ngô, Tư trưởng lão muốn gặp”.

Ngô Bình hỏi: “Tư trưởng lão nào?”

Thu Sinh nói: “Cậu Ngô, Tư trưởng lão chính là hậu duệ của Vô Lượng Kiếm Tôn, là trưởng lão đương nhiệm của thượng viện”.

Ngô Bình giật mình trong lòng, chẳng lẽ người của nhà họ Tư biết mình đã lấy được đồ trong Vô Lượng Kiếm Cung hay sao? Cậu ngẫm nghĩ rồi nói: “Mời vào”.

Không lâu sau, một người đàn ông trung niên để râu đi vào, vừa gặp đã khách sáo ôm quyền nói: “Cậu Ngô, làm phiền cậu rồi. Tôi là Tư Thanh Sơn, là truyền nhân của Vô Lượng Kiếm Cung”.

Ngô Bình ôm quyền đáp lễ: “Bái kiến Tư trưởng lão. Tư trưởng lão đến đây, không biết có gì chỉ giáo?”

Tư Thanh Sơn cười nói: “Chỉ giáo thì không dám nhận. Tôi nghe nói cậu Ngô từng nhận được truyền thừa của lão tổ Vô Lượng Kiếm Tôn nhà họ Tư tôi, nên đặc biệt đến đây thăm hỏi”.

Ngô Bình lập tức hiểu rõ, Tư Thanh Sơn này chưa chắc đã biết cậu có được truyền thừa của Vô Lượng Kiếm Tôn, ông ta nói như vậy có lẽ là đang thăm dò mình.

Hơn nữa một khi cậu thừa nhận bản thân có được truyền thừa của Vô Lượng Kiếm Tôn thì người này cũng có thể kết hợp với thân phận đệ nhất Kiếm Bảng của mình để phán đoán: Người tiến vào Vô Lượng Kiếm Cung hơn tám chín phần chính là Ngô Bình cậu đây!

Thế nhưng, lúc này cậu cũng không sợ bị lộ thân phận thế này, nên gật đầu nói: “Không sai, tôi có được truyền thừa của Vô Lượng Kiếm Tôn từ trên Vách Kiếm”.

Tư Thanh Sơn thầm nói quả nhiên là cậu, ông ta cười nói:” Có thể có được truyền thừa của tổ tiên, tư chất cậu quả nhiên phi phàm”.

Ngừng một lúc, ông ta nói tiếp: “Vậy người tiến vào Vô Lượng Kiếm Cung tối qua nhất định là cậu rồi, đúng chứ?”

Ngô Bình dứt khoát thừa nhận thoải mái: “Là tôi. Tôi nhìn thấy ý niệm Vô Lượng Kiếm Tôn để lại, được ông ấy công nhận, nhận tôi làm đệ tử quan môn”.

Tư Thanh Sơn vui mừng, đệ tử quan môn của lão tổ? Ông ta vội hỏi: “Vậy công tử có bằng chứng không?”

Ngô Bình khẽ cười, lấy ra một thanh kiếm và một bộ quần áo từ trong nhẫn Vô Lượng, những thứ này đều là những thứ chuẩn bị cho đệ tử quan môn của Vô Lượng Kiếm Tôn.

Nhìn thấy quần áo và kiếm, Tư Thanh Sơn vội hành lễ:” Vô Lượng lão tổ cửu thế tôn, Tư Thanh Sơn bái kiến Ngô tổ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK