Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay sau đó, mười hạt giống Thần Thông Thái Cổ to như nắm đấm đã xuất hiện. Ngoài mặt của các hạt giống này có phù văn do sức mạnh của trật tự ngưng tụ thành nên rất kỳ diệu.

Uyển Nhi: “Các hạt giống Thần Thông Thái Cổ này có thể giúp công tử cảm ngộ pháp thuật và ngưng tụ thần thông”.

Ngô Bình cất hạt giống đi rồi nói: “Vào tiếp không gian thứ chín thôi”.

Anh vừa nói xong thì không gian xung quanh đã thay dổi, 12 đao phù xuất hiện, chúng có màu sắc khác nhau và đang toả ra uy lực bức người.

Uyển Nhi nói: “Anh có thể chọn một đạo phù bất kỳ để nhận uy lực của nó”.

Ngô Bình hít sau một hơi rồi giơ tay lấy đại một cái, ngay sau đó đạo phù này đã hoá thành một tia sáng rồi chui vào đỉnh đầu anh, sau đó hoá thành một luồng sức mạnh lớn tiến vào cơ thể và thần hồn của Ngô Bình.

Sau đó, Ngô Bình cảm thấy vẫn ổn nên đã chỉ tiếp vào đạo phù thứ hai, quy trình ban nãy đã lặp lại.

Cứ thế, anh đã liên tục hấp thu mười đạo phù, bấy giờ mới thấy người mình hơi phồng lên, điều này chứng tỏ anh sắp đạt đến giới hạn rồi.

Anh chỉ tiếp vào một trong hai đạo phù còn lại, đạo phù thứ 11 rơi xuống, anh nhíu mày rồi thấy người mình đã đạt đến giới hạn, không thể hấp thu thêm sức mạnh được nữa.

Uyển Nhi nói: “Anh đã đạt đến giới hạn rồi, không thể hấp thu thêm được đâu, đừng mạo hiểm”.

Ngô Bình mỉm cười nói: “Chưa chắc”.

Anh uống một viên đan dược giúp tăng tiềm lực, khiến thực lực của anh tăng thêm một bậc trong thời gian ngắn.

Quả nhiên, vừa uống đan dược vào xong, cảm giác khó chịu ban nãy của Ngô Bình đã biến mất, sau đó anh chỉ tiếp vào đạo phù thứ 12 rồi hấp thu nốt sức mạnh của nó.

Sau khi hấp thu 12 đạo phù, một chiếc chìa khoá màu vàng đã xuất hiện trước mặt Ngô Bình, nó dùng để mở kho báu của Thái Nhất Môn.

Uyển Nhi: “Công tử hãy giữ chiếc chìa khoá cẩn thận, ngoài ra anh đã hấp thu được 12 đạo phù nên sẽ nhận được phần thưởng cao nhất là Thái Nhất Đạo Kiếm”.

Cô ấy vừa nói dứt câu thì có một đường kiếm loé xuống rồi xuất hiện trước bí thần của Ngô Bình. Thanh đạo kiếm này là một loại sức mạnh rất lớn, nó có thể biến thành các loại binh khí khau nhau, ví dụ như kiếm bay hay lá chắn.

Ngô Bình sáng mắt lên nói: “Kiếm tốt!”

Uyển Nhi: “Thái Chân Động đã hoàn thành sứ mệnh, sau khi công tử đi, nơi này sẽ đóng cửa vĩnh viễn”.

Ngô Bình nói: “Uyển Nhi, vậy là sau này chúng ta không thể gặp lại nữa à?”

Uyển Nhi cười nói: “Uyển Nhi chỉ là một ý chí ở đây thôi, nếu sau này công tử có thể kế thừa ngôi vị của Thái Nhất Môn thì Uyển Nhi sẽ rất vui mừng”.

Ngô Bình thở dài nói: “Tạm biệt”.

Sau đó, anh đã bị một luồng sức mạnh đẩy ra ngoài và đứng bên ngoài Thái Chân Động. Cùng với đó là một tiếng động lớn vang lên, cánh cửa lớn đã đóng lại mãi mãi, mặt đất lún xuống, Thái Chân Động chìm xuống dần, nước tăng lên và nơi đây đã biến thành một hồ nước.

Tiếng động ở đây đã làm kinh động tới Tả Thiên Thu và Mạc Thiên Sầu, thấy Thái Chân Động đã biến mất, ai nấy đều ngơ ngác nhìn nhau.

“Huyền Bình, có chuyện gì thế?”, Mạc Thiên Sầu vội hỏi.

Ngô Bình đáp: “Chưởng môn, đệ tử đến đây định vào trong thì thấy cửa đã đóng. Đệ tử đang không biết vì sao thì nhìn thấy một bóng người bay từ trong ra, sau đó Thái Chân Động đã sụp đổ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK